MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 154

đó hình quả trứng. Bách Lý chậm rãi cầm nó trong tay, lẳng lặng
hướng về bên kia đi tới.

Tảng đá này cũng không tính là lớn, nhưng muốn đập ngất

một người cũng không có vấn đề gì. Bách Lý thầm nghĩ sẽ dùng bao
nhiêu lực, mười đầu ngón tay nới lỏng lại chặt, chặt lại lỏng, thật vất
vả mới đứng phía sau hắn, lại do dự xuống tay không được.

"Người nào?" Người nam tử bật ra tiếng cảnh giác, mắt thấy là

lúc sẽ quay đầu lại, Bách Lý cầm tảng đá trong tay giơ lên cao dùng
sức đập xuống.

Còn chưa kịp hừ một tiếng, nam tử liền thẳng đờ ngã xuống

trên người Thủy Cơ, người dưới thân hiển nhiên cũng thấy sợ hãi,
đôi mắt sững sờ nhìn chằm chằm vẻ mặt không một chút mảy may
của Bách Lý.

Đem tảng đá trong tay ném về phía hồ, "đông" một tiếng tóe

lên một lớp sóng bọt nước, Thủy Cơ cũng thu lại một chút thần trí.
Bách Lý kéo quần áo của nam tử lôi hắn từ trên người Thủy Cơ
xuống đất, vội vàng cởi áo khoác của mình bao lại thân hể gần như
trần trụi của nàng.

"Đi mau, nơi này không tiện ở lâu." Bách Lý nâng nàng dậy,

ánh trăng buông xuống, hai thân thể gầy yếu dìu dắt nhau, đất cát
dưới chân lưu lại dãy bốn dấu chân nông sâu không đồng nhất.

"Tốt lắm, ngồi chỗ này đi, ngươi như vậy màẽ khiến cho người

khác hoài nghi." Dìu Thủy Cơ đến một chỗ hẻo lánh, Bách Lý đỡ
nàng ngồi xuống.

"Cám ơn ngươi." Thủy Cơ cố gắng nở ra một nụ cười, chỉ là ở

trong mắt Bách Lý so với khóc còn khó coi hơn.

"Ngươi có thể đáp ứng ta không nói chuyện hôm nay ra ngoài

không?"

"Nhưng là, như vậy không phải quá tiện nghi cho hắn sao?"

Bách Lý có chút khó hiểu, vài sợi tóc nhúm lại.

"Cho dù vương gia biết, cũng sẽ không bắt hắn thế nào cả, ngộ

nhỡ đúng như lời hắn nói nhân cơ hội thu ta, ta, lại còn có khả năng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.