MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 153

Chương 12: Cứu Thủy Cơ

Bách Lý hơi khom người bước đến gần mảnh rừng rậm rạp lại

u ám kia, ngồi xổm xuống chỗ lùm cỏ xanh tươi, nhẹ nhàng khều
nhẹ bụi gai che trước mắt.

Là vũ nương Thủy Cơ, lúc này đang bị người ta đè ở phía

dưới, chỉ là nam tử kia đưa lưng về phía Bách Lý, căn bản không
thấy mặt. Vũ y màu đỏ trên người Thủy Cơ đã bị hủy không còn
nguyên vẹn, lộ ra cảnh quang trắng nõn đẹp đẽ trước ngực.

"Liễu, Liễu tướng quân, xin người tự trọng...." Trên mặt nữ tử

đã phủ đầy nước mắt, trên mặt ra vẻ bình tĩnh nhưng vẫn như cũ
hiện ra sự ẩn nhẫn sợ hãi

"Tự trọng? Hừ " Nam tử phía trên khinh thường khẽ gắt gỏng,

tiếp tục xé rách y phục của nữ tử.

"Liễu tướng quân, ta đã là người của Vương gia, ngươi...ngươi

không sợ vương gia trách tội sao?" Thủy Cơ liều mạng che chắn
trước ngực, những sợi tóc đen như mực trải dưới thân, lộ ra vẻ yếu
đuối vô lực.

"Đừng dùng điều đó để làm ta sợ, lão tử hôm nay đã chấm

ngươi, ngươi đi nói cho vương gia đi, vừa vặn ta liền mượn cơ hội
này thu ngươi, ha ha...." Nam tử dừng động tác, cấp tốc đứng dậy
cởi thắt lưng.

"Không cần, ngươi thả ta đi...Liễu tướng quân, ta cầu xin

ngươi..." Tiếng khóc đã vỡ vụn thành từng hồi không thể phát ra
được nữa, gần như khàn giọng mang theo bất đắc dĩ.

Bách Lý dò xét một vòng nhưng vẫn chưa tìm ra thứ gì có thể

dùng được, chủy thủ cũng để ở doanh trại không mang theo. Dưới
tình thế cấp bách, phát hiện ở một chỗ không xa bên hồ có một tảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.