MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 217

Bách Lý vốn là muốn mở miệng bảo Tiểu Lam cứ gọi nàng là

Bách Lý, suy nghĩ một chút vẫn là thôi, xưng hô như vậy không thay
đổi hết lời nói chỉ mang đến phiền toái cho Tiểu Lam.

"Tiểu Lam, ta muốn uống nước."
"Dạ." Tiểu Lam cầm cái ly trên bàn từ từ đưa đến khóe miệng

Bách Lý: "Coi chừng nóng."

Bách Lý khẽ hớp một cái thấm cổ họng, Tiểu Lam vội hỏi:

"Thương thế của ngươi ra sao rồi, nghe Thủy Cơ nói rất nghiêm
trọng."

"Tốt hơn nhiều rồi, Thủy Cơ đâu rồi, nàng thế nào?"
"Trên người vẫn ổn, chính là chỗ cổ tay bị mài rách chút da,

thân thể có vẻ yếu ớt." Tiểu Lam đem cái ly để lại trên khay trà đi trở
lại: "Có đói bụng không, ăn một chút đi."

"Ngươi để đó đi." Bách Lý giật giật thân thể, không đau đớn

như lúc trước "Tiểu Lam, ngươi có rãnh rỗi thì đi thăm Thủy Cơ
nhiều một chút, tận lực đừng để cho nàng ở một mình, tránh cho suy
nghĩ lung tung."

"Được." Tiểu lam dọn dẹp quần áo ở một bên, bận bịu lại vui

vẻ.

Cứ nằm như vậy cả ngày thật sự là khổ sở, Bách Lý cũng chỉ có

thể lôi kéo Tiểu Lam giết thời gian, mở to mắt nhìn mặt trời dần lặn
về phía tây.

Lúc Tập Ám đi vào, thuận tiện mang theo một cỗ lạnh lẽo bị

ngăn cách bên ngoài, Bách Lý không khỏi rụt thân thể lại

"Vương gia." Tiểu Lam vội vàng đứng lên thỉnh an.
"Ừ, đi xuống đi." Tập Ám cởi ngoại bào giắt lên giá bên cạnh,

hai binh lính mang tới một bồn tắm có thể chứa đủ mấy người, trong
bồn đựng đầy nước ấm.

Hai nha hoàn bước lên phía trước hầu hạ hắn cởi áo, Bách Lý

bĩu môi quay đầu đi, nàng không có thói quen để người khác hầu hạ
tắm rửa, chứ đừng nói là người khác phái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.