MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 260

mặt người ngoài thủy chung cần phải duy trì đúng cấp bậc lễ nghĩa,
bằng không, trở thành đề tài bàn tán của người ta cũng không hay.

"Ta biết, đây không phải chỉ có ba người chúng ta thôi sao."

Tiểu Lam tiến sát về hướng Thủy Cơ, trên mặt cũng lộ ra vẻ lo lắng:
"Vương phủ, có Liễu phi, có thể so với cuộc sống bình yên ở biên
giới được sao? Còn có một vị chánh phi Vương gia mới nạ

Bách Lý Hội xốc rèm che màu hồng nhạt lên, bầu trời đã quang

mây, bánh xe chạy trên đá vụn, thỉnh thoảng lắc lư mấy lần, người
cũng không yên đung đưa theo. Chồi non vươn lên tràn trề sức sống,
sắc xanh mỏng manh.

"Yên tâm đi, sẽ không giống như trước nữa." Nữ tử quay đầu

nhìn hai người, bị xuân ý ảnh hưởng, nụ cười trên mặt thuần khiết
mà rạng rỡ.

Ba người cùng nhìn ra ngoài xe ngựa, gió chậm rãi thổi vào

trong xe, không hề thấy lạnh nữa, ấm áp hòa thuận vui vẻ.

Xe ngựa phía sau, Liễu Nhứ nhàm chán tựa vào một bên, Tiểu

Lục bên cạnh đang nạy hạt dưa, những hũ thủy tinh chồng chất
chứa đầy hạt dưa, nhưng nữ tử thủy chung vẫn không đụng đến
một cái.

Tiểu Lục không dám nhiều lời, chỉ là nhu thuận tiếp tục nảy,

Liễu Nhứ mở to đôi mắt, không kiên nhẫn liếc nàng: "Làm một nha
hoàn thiếp thân, một chút năng lực cũng không có, muốn thì cút ra
ngoài mà nảy."

Tiểu Lục vội vàng buông hạt dưa trong tay, ra sức tiến đến bồi

tội: "Liễu phi, là lỗi của nô tỳ, thực xin lỗi, thực xin lỗi..........."

Thấy nàng sợ hãi rụt rè như thế, nữ tử càng thêm tức giận,

vung ống tay áo thật mạnh: "Tốt lắm, muốn đi theo ta, sau này phải
chú ý một chút."

"Dạ" Tiểu Lục nhẹ nhàng thở ra một hơi, nữ tử này, âm tình bất

định, thực sự là làm cho người ta khó có thể nắm bắt được.

"Nữ tử hiến vũ trong đêm yến hội đó, là ai?" Thắc mắc này ở

trong lòng Liễu Nhứ đã lâu, chỉ cần một ánh mắt, nàng liền nhìn ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.