MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 265

thấy Tập Ám lúc đó vậy, Bách Lý Hội theo góc rèm nhìn dân chúng
trên đường đang quỳ chỉnh tề.

Lập tức ở phía trước, quanh thân nam tử giống như đang

thong thả bước trên một vầng sáng thiêng liêng, mang theo thiên uy
không thể xâm phạm, kỵ binh Ngân Giáp chỉnh tề mở đường, tự
động hướng về Tây quận phủ đi đến.

"Đây chính là Trường An sao?" Tiểu lam nhoài người ra ngoài

xe ngựa, chậc chậc cảm thán, những mái hiên nhà lầu hiên ngang,
một mảnh hưng thịnh.

Trên đường phố đông nghịt người đến xem, những tiểu

thương cũng buông việc làm ăn trong tay, tửu lâu, quán trà, chỉ còn
thiếu chút là chưa nhảy xuống đất, ngày phương Nam, dịu dàng ấm
áp, lười biếng chiếu lên người.

"Đây chính là Trường An, chúng ta sắp tới nhà rồi." Bách Lý

Hội cũng bị cảm nhiễm khẽ cười, tất cả tất cả, rõ mồn một trước mắt,
quen thuộc như vậy.

Theo xe ngựa ngừng lại, đoàn người xuống xe lại xuống xe,

xuống ngựa lại xuống ngựa, Tây Quận phủ đang ở trước mắt rồi.

Hạ nhân chờ ở một bên vội vàng tiến lên dắt ngựa, bố trí ăn ở.
Bách Lý Hội ngẩng mặt nhìn lên tòa vương phủ này, cũng là

đau xót không dứt, nàng, thật sự đã trở lại.

Tập Ám nhẹ ôm nàng vào lòng, một tay vỗ về lưng nàng trấn

an: "Chúng ta về nhà rồi."

"Ừ." Bách Lý Hội lau khô nước mắt, bên ngoài phủ là một nữ

tử quần áo trang sức lộng lẫy, bước chân vui sướng tiến lên.

Nữ tử đến trước người Tập Ám dừng lại, khẽ cúi người phúc

thân: "Vương gia..........."

"Đứng lên đi." Tập Ám vẫn ôm chặt Bách Lý Hội, trên mặt

không chút biểu tình.

"Vân vương phi..........." Liễu Nhứ vội vàng tiến lên hành lễ,

lẳng lặng quan sát hai người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.