MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 272

thêm một Bách Lý Mạn Song, cũng không chỉ là nham hiểm đơn
giản như vậy.

"Bách Lý Hội, ngươi sẽ hối hận, hừ." Đại phu nhân hổn hển

ném tay áo, đi hỏi hậu viện.

Cho dù như vậy, đây mới là bản tính con người đi, tại sao phải

giả bộ? Bách Lý Hội giễu cợt lắc đầu một cái, thì ra là, họ vẫn không
buông tha việc đem Bách Lý Mạn Song gả vào Tây Quận phủ.

Một đôi tiếng bước chân ngập ngừng càng lúc càng rõ rệt, đi

hai bước lại ngừng một cái, tựa hồ như tràn ngập vẻ không xác định.
ngẩng đầu lên, liền thấy một nữ tử chạy thật nhanh tới.

"Tiểu thư, thật sự là ngươi?" Nữ tử quỳ xuống trước người

Bách Lý Hội, đầu không nhịn được gác lên hai đầu gối nàng, khóc
hỗn độn vô hình.

"Tiểu Mai?" Bách Lý Hội không tin chắc mở miệng khẽ gọi, nữ

tử vội vàng ngẩng đầu, ra sức gật đầu. Nước mắt ướt sũng gò má,
nàng gắt gao cắn chặt môi, mắt lộ vẻ sưng đỏ.

"Tiểu Mai, thật sự là ngươi, ngươi làm sao vậy, tiều tụy như

vậy?" Bách Lý cầm khăn gấm giúp nàng lau đi nước mắt trên mặt,
vừa nâng nàng dậy, nhẹ nhàng an ủi.

"Tiểu thư, ngài dẫn ta đi đi, ta không muốn ở lại trong phủ."

Tiểu Mai chợt bắt được đôi tay Bách Lý Hội, chỉ sợ vừa buông lỏng,
nàng đã không thấy tăm hơi.

"Tiểu Mai, nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì?" Bách Lý Hội

trở tay đem tay nàng bao vào lòng bàn tay, ấm áp khiến lòng Tiểu
Mai dần dần bình ổn lại.

"Tiểu thư, từ lúc ta trở lại phủ, nhị tiểu thư, nhị tiểu thư liền

không để cho ta được sống qua ngày thật tốt, nàng thu ta làm nha
hoàn của nàng, mỗi ngày......biến đổi phương pháp hành hạ ta, còn
lấy kim đâm ta, bảo ta quỳ gối trên tuyết,.........tiểu thư, ta chịu không
nổi, ngài dẫn ta đi đi."

Bách Lý Hội giúp nàng vén mái tóc tán loạn, nhìn lại thân thể

nàng, áo gai vải thô, đơn bạc căn bản không đủ sức chống rét, tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.