MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 273

nhỏ bé sưng thành cái bánh bao như vậy, vài chỗ cũng đã bị rách.

"Tiểu Mai, đi đổi quần áo sạch sẽ, hôm nay ta liền dẫn ngươi

đi."

"Có thật không? Nhưng là, nhị tiểu thư nàng sẽ không tha cho

ta, nàng nói, cho dù ngày nào đó ngài có trở về, cũng sẽ không
buông tha ta." Tiểu Mai lo lắng nhìn bốn phía một chút, nước mắt lại
rơi.

"Tiểu Mai, ngươi hãy nghe ta nói, không phải nàng nói là có

thể xong, ta nhất định sẽ mang ngươi đi." Bách Lý Hội nâng đầu
nàng lên, để cho nàng nhìn mình: "Đừng hoảng hốt, Tiểu Mai, tin
tưởng ta."

"Ừ." Nữ tử khẽ gật đầu, vẻ mặt cũng không hốt hoảng giống

như trước nữa.

"Tiểu thư." Lại một thanh âm truyền vào tai Bách Lý Hội, nàng

mừng rỡ nhìn về phía xa, sốt ruột mở miệng gọi: "Bà vú."

Người tới quần áo mộc mạc, trên tóc, trên tay, cũng không có

bất kì trang sức gì, tao nhã khiến người ta yêu mến.

"Sáng sớm hôm nay ta đã đợi, sau lại nghe nha hoàn hầu hạ

tiền sảnh nói ngươi đến hậu viện, vừa đúng lúc, liền gặp được các
ngươi." Bà vú dựa vào Bách Lý Hội ngồi xuống, nhẹ nhàng vỗ mu
bàn tay nàng: "Hội nhi, lại gầy đi a."

"Bà vú, ta không sao, đều không phải là tốt lắm sao, người ở

trong phủ có tốt không?"

"Tương lai ta liền muốn về nơi chín suối rồi, ở trong phủ kéo

dài a kéo dài, rốt cuộc cũng đợi được đến ngày ngươi trở về rồi."
Thật ra thì bà vú một chút cũng không già, nhiều lắm là ba mươi
lăm, toàn tâm chiếu cố Bách Lý Hội, cả đời chưa gả.

"Bà vú, người theo ta cùng hồi phủ đi." Bách Lý Hội không tha

nhìn nàng: "Để ta phụng dưỡng người."

"Tiểu thư, bà vú ta đến thời điểm trở về rồi, lại nói, ta cũng đã

chán ghét cuộc sống thế này rồi, muốn đổi hoàn cảnh sống." Bà vú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.