MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 323

không xử phạt Liễu phi, nhưng, hắn không hề yêu nàng, ngươi
không nhìn ra sao? Người ta nói, trăm năm mới có thể đổi được hai
người gần nhau, vậy thì phải thương tiếc. Thời điểm có thể sóng vai,
cũng đừng quên cầm tay." Trên mặt Thủy Cơ nở ra một nụ cười
hạnh phúc, hạnh phúc đây không vì cái gì khác, chỉ vì yêu cầu của
một nam tử, cho dù là yêu cầu không thể đoán trước được.

Yêu hắn, liền nhất định vì hắn sống, vì hắn chết.
Tập Ám cũng không có hồi phủ, chỉ là ở trong xe ngựa bên

ngoài, đợi Bách Lý Hội.

Vừa thấy nàng xuất hiện, liền xốc màn cửa lên, ôm nàng vào xe

ngựa.

Xe một đường chạy đi, Bách Lý Hội tâm tình phức tạp dựa vào

Tập Ám, theo làn đường chênh vênh, thường xốc nảy vài cái.

Qua hồi lâu, Bách Lý Hội mới lấy lại tinh thần, từ trong lòng

Tập Ám ngồi dậy: "Như thế nào còn chưa đến?"

Nam tử đè nàng vào ngực mình: "Chúng ta không trở về phủ."
"Không về phủ? Đi đâu?" Bách Lý Hội nghi hoặc nháy nháy

mắt, xốc màn trướng nhìn một chút.

Xung quanh là một mảnh xanh ngát, thoát ly khỏi cảnh huyên

náo của trần thế, hơi mù trong mắt nữ tử cũng được quét sạch sẽ.

Xe ngựa dừng lại ở vùng ngoại ô, Bách Lý Hộ nhấc quần lụa

mỏng, nhẹ nhàng nhảy xuống xe.

"Không nghĩ tới, ở Trường An còn có địa phương tốt như vậy."

Nữ tử sung sướng nhìn về phía Tập Ám, nụ cười trên mặt cũng là
sáng rỡ đến cực điểm.

Xung quanh nở đầy hoa dại không biết tên, hồng, đỏ....rực rỡ

vô cùng, gần như là quyến rũ. Cả bầu không khí cũng nồng đậm
hương thơm, thế gian hoa lệ.

Bách lý nằm ngửa trên thảm cỏ, nắng ấm đầu xuân chiếu

xuống làm nàng có chút không mở mắt được, chỉ có thể lấy tay che
trước trán, từ giữa kẽ tay, cảm thụ được vài tia sáng mặt trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.