MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 332

Người một nhà ngày thường ở cùng nhau cũng chỉ có bữa cơm

gia đình, đến nơi này, cũng chỉ là ra về trong không vui.

Sau khi về phòng, Tập Ám thủy chung vẫn không nói một lời,

bóng dáng tựa trước cửa sổ, lộ ra vẻ cô đơn vô tận.

Ánh trăng đạm mạt quét xuống, dung mạo nam tử không chút

biểu tình vặn vẹo, tinh thần ban ngày cũng không thấy nữa.

Bách Lý Hội im lặng tiến lên, từ phía sau ôm lấy eo của nam tử,

đầu nhẹ nhàng tựa vào tấm lưng nở nang của hắn.

Thân mình Tập Ám khẽ run, vẫn duy trì dáng đứng ban đầu.
"Nói cho ta biết, người cũ ấy là ai?" Bách Lý Hội khàn giọng

mở miệng, cảm thấy tâm trạng một trận co rút đau đớn.

Nàng sao không biết? Liễu Nhứ nhiều lần ám chỉ, hiểu rõ rồi.
Ánh sáng tàn dư chiếu trên khuôn mặt kiên nghị của nam tử,

ánh mắt càng lạnh lùng hơn, lại có áy náy dao động sụp đổ, mạnh
mẽ đánh úp về phía ngực.

Tập Ám xoay người, hai tay nâng khuôn mặt tinh tế của nàng,

khiến cho ánh mắt hai người đối diện nhau: "Đã không còn quan
trọng nữa, Hội nhi, đừng bàn cãi nữa, đừng truy cứu nữa, cả đời, ta
sẽ sống cùng ngươi."

Bách Lý Hội phủ lên hai tay của hắn, không chịu rời đi: "Này,

xem như là cam kết của ngươi sao?"

Tập Ám không nói, cúi người xuống, ở trên trán trơn bóng của

nàng, in một nụ hôn thật sâu.

"Cái hôn này, là lời chấp thuận, không phải là xin lỗi." Hắn còn

nhớ rõ, giao ước của bọn họ, nụ hôn ở trên trán, đó là lời xin lỗi.

Bách Lý Hội khẽ cười ngẩng mặt, gật đầu thật mạnh, chậm

chạp nhắc lại: "Là chấp thuận, không phải xin lỗi."

Ngày hôm sau, Bách Lý Hội để Tiểu Lam mang theo một chút

đồ tẩm bổ, cùng đi tới chỗ ở của Thủy Cơ.

Vừa tiến vào đình viện, Bách Lý Hội liền ở trước hai gã thị vệ

trong viện nói: "Đóng cửa viện lại."

"Dạ." Hai người tuy có nghi ngờ, nhưng vẫn nghe theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.