MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 331

hưng (đại khái là gia đình hòa thuận mọi chuyện sẽ tốt đẹp đi), Nhứ
nhi, ngươi cũng vậy, đây vốn là một chuyện vui..........."

Con ngươi Liễu Nhứ quay vòng, chống lại gương mặt ôn hòa

kia của Vân vương phi: "Tỷ tỷ, ngươi không tranh đoạt như thế, ta
thay ngươi cũng không đáng."

Vân Khinh lúng túng ngồi một bên, nàng thật không ngờ, sẽ

liên lụy đến bản thân.

"Từ sau khi Bách Lý Hội về phủ, tỷ tỷ ngươi..........."
"Im miệng, Nhứ nhi, chuyện của bổn vương còn phải tphiên

ngươi trông nom hay sao?" Con ngươi lạnh như băng của Tập Ám
đáp lại Liễu Nhứ, trong mắt chứa đầy cảnh cáo.

"Vương gia." Liễu Nhứ vọt đứng lên, bất mãn trừng về phía

Bách Lý Hội: "Vì sao cuối cùng ngài vẫn che chở nàng? Mưa móc gì
cũng đều thực hiện, Vương gia ngài đều đã quên trong phủ còn có
chúng ta hay sao?"

Bách Lý Hội nghiêng đầu nhìn Tập Ám bên cạnh, không nói

một câu.

Bình rượu trong tay nam tử nắm chặt lên, vừa ngửa đầu liền

uống cạn ly rượu, "Tịch mịch rồi à?"

Liễu Nhứ không phản bác được, Bách Lý Hội cùng Vân Khinh

chưa từng nghĩ đến hắn có thể nói như vậy, đều không được tự
nhiên xoay ra chỗ khác.

"Bổn vương đã sớm nói qua, chuyện của ta không tới lượt

ngươi quản, Nhứ nhi, sống thật tốt ở vương phủ đi." Tập Ám ý vị
thâm trường nhìn Liễu Nhứ, nữ tử thất thần trở lại chỗ ngồi, trong
mắt, trong lòng, bi thương vô tận.

"Vương gia, con đường này là bản thân ta chọn lựa, Nhứ nhi

không hối hận. Hiện nay, ta đã không còn là người của nàng, ngươi
rốt cuộc cũng không cần người của nàng nữa." Nói chuyện như vậy,
cũng chỉ có hai người bọn họ hiểu.

Thần sắc Tập Ám mờ mịt buông bình rượu trong tay, lạnh lùng

nhìn Liễu Nhứ một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.