MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 329

"Ca, ta đã từng đáp ứng Vương gia, chỉ cần Thủy Cơ đồng ý

sinh hạ đứa nhỏ này, Liễu gia chúng ta liền cho nàng một danh
phận." Liễu Nhứ ngẩng đầu, liếc nhìn mọi người.

"Này......" Liễu lão gia do dự dừng một chút, vẻ mặt nghiêm túc

nhìn về Liễu Vân Tường. Dù sao, nàng cũng chỉ là một vũ cơ, không
hề có thân phận.

"Lão gia, Tường nhi nhà chúng ta đề đã như vậy rồi....." Liễu

phu nhân bất mãn đứng lên, đến trước mặt Liễu Vân Tường: "Tường
nhi......."

"Cha, nương, ta đồng ý........" Nam tử suy yếu dựa vào ghế, đối

với thân thể hắn hiện tại, còn có thể ghét bỏ cái gì nữa?

Vốn là chuyện vui mừng, nhưng cũng là trăm mối cảm xúc

ngổn ngang.

"Nhứ nhi, Vương gia hắn, đối với ngươi tốt không?" Liễu phu

nhân không chịu được nhìn chằm chằm nữ tử trước mặt: "Ngươi
gầy........"

"Nương......., ngài là người rõ ràng nhất, Nhứ nhi cho tới bây

giờ cũng chưa từng có được một chút tình yêu nào từ hắn, tốt?
Không hề yêu, thế nào mới được xem là tốt?" Nữ tử vô cùng ai oán
nhìn ra bên ngoài, đôi mắt chua xót nheo lại.

Một dòng lệ trong suốt, theo khóe mắt chảy xuống, lặng yên

không một tiếng động.

"Khổ ngươi rồi." Liễu phu nhân cầm lấy khăn gấm, lau khô vệt

nước mắt trên mặt nữ tử.

Liễu Nhứ lao vào ngực nàng, chất lỏng lạnh như băng rốt cuộc

cũng không ức chế nổi rơi trên trường bào sợi tơ của Liễu phu nhân:
"Nương, hiện tại, ta ngay cả một cái bóng cũng không thể thấy nữa
rồi........., Nhứ nhi thật sự không cam lòng."

Liễu phu nhân bất đắc dĩ ôm nàng chặt hơn, một tay nhẹ

nhàng vỗ về lưng nữ tử, cũng không nói một câu.

Khi Bách Lý Hội cùng Tập Ám trở lại Vương phủ thì đã là

hoàng hôn, mái tóc đen của nữ tử xõa tán loạn, hai người cùng nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.