MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 350

như vậy, căn bản là không cần tra, mũi nhọn liền trực tiếp nhắm
thẳng đến Bách Lý phủ.

Hai mẹ con ngây ngốc không nói gì, lá thư này là bà vú Lâm

Hành một ngày trước giao cho nha hoàn, chẳng qua là bị Bách Lý
Mạn Song cắt mất đoạn dưới. Bởi vì nàng phải về ở vùng nông thôn,
vừa đúng lúc phải đi qua tòa tửu lâu kia, cho nên liền hẹn ở chỗ đ

Bà vú ở đó đợi một ngày, sau này chỉ làm cho Bách Lý Hội ở

Vương phủ quên đi xuất thân, ngẫm lại cũng không có đại sự gì, liền
tự mình về ở nông thôn.

Không nghĩ tới, chính là phong thư này mới làm phát sinh ra

mầm tai vạ liên tiếp hiện nay.

"Vậy, chúng ta đi tìm Vương gia cầu tình, cứ như vậy tan tác

một nửa tài sàn, bảo ta thế nào cam lòng a?" Đại phu nhân được nha
hoàn dìu trở lại chỗ ngồi, trên mặt tràn ngập lo âu.

"Cầu tình? Nếu có thể nói tình, còn có thể ra nông nỗi hôm nay,

ta cũng cảnh cáo các ngươi, nếu như hai người còn dám nghĩ ra chủ
kiến lệch lạc nào nữa, cũng đừng trách ta không khách khí. Hội nhi
nàng dù sao cũng là người của Bách Lý phủ ta. Tốt xấu gì sau lưng
cũng còn có cửa thông gia này, chuyện lần này, sợ là Vương gia cho
chúng ta một bài học mà thôi." Bách Lý Sa Văn tuy có không cam
lòng, nhưng chỉ có thể từ bỏ.

"Cha, chẳng lẽ cứ như vậy mà quên đi sao?" Bách Lý Mạn Song

bất mãn nói, hiện nay, người cũng không sao cả, lại mất đi một nửa
gia sản nhà mình.

"Ngươi còn muốn thế nào?" Nam tử rống giận ra tiếng: "Trước

đây ngươi tùy hứng cũng thôi, hiện tại, chuyện này Vương gia đều
đã nhìn chằm chằm vào rồi, trong tay hắn nắm giữ quyền thế cao
ngất, ngươi còn dám càn quấy, ta liền đem ngươi đuổi ra khỏi phủ."

"Hừ." Bách Lý Sa Văn hung hăng lắc lắc tay áo, không để ý đến

hai người, bước nhanh ra khỏi đại sảnh.

Bách Lý Mạn Song không cam lòng dậm chân, đem khay trà

một bên ném xuống đất, thật sự là tiền mất tật mang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.