MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 374

Tiểu Mai ở bên cạnh thấy thế, vội tiếp lấy lược trong tay nàng:

"Tiểu thư, để ta đi."

Thủy Cơ nhìn Tiểu Mai thuần thục búi tóc, trên mặt không có

bất kì cảm xúc gì.

Một việc đáng mừng vui búi tóc không đến một hồi liền đã

xong, trên tóc cắm lên một cây trâm Bách Điểu Triều Phượng, cũng
đã hoàn thành rồi.

Tiểu Lam một bên lấy hỉ bào muốn mặc vào cho nàng, nhưng

Thủy Cơ chỉ ngồi, đến tận khi bên ngoài tiếng kèn sona, tiếng chiên
trống truyền vào trong sân, mới cứng ngắc đứng lên.

Trên áo choàng đỏ thẫm có thêu Bỉ Dực Song Phi, sợ tơ màu

vàng điểm xuyến trên màu đỏ càng làm nổi bật lên sự cao quý, từng
đóa mẫu đơn hương thơm ngào ngạt tốt lành, hoa nở không bao giờ
tàn.

Mặc vào người Thủy Cơ, lại còn lộ vẻ xinh đẹp hơn, nữ vi

duyệt kỷ giả dung, lại không biết, là vì ai?

(Nữ vi duyệt kỷ giả dung: Câu này không hiểu lắm, theo mình

hiểu đại loại là nữ tử làm cho chính mình vui vẻ).

Hỉ nương ngoài cửa đã đi vào, trước sau như một mang theo

vẻ mặt tươi cười, vẫy vẫy khăn gấm trong tay: "Ai nha, Thủy cô
nương, đều đã chuẩn bị xong chưa? Tân lang quan nhưng là không
kịp đợi đâu."

Thấy khăn voan vẫn còn trơ trọi nằm trên bàn, hỉ nương vội

vàng cầm lấy che lên đầu nàng: "Thủy cô nương, giờ lành đã đến,
lên kiệu chứ?"

Thủy Cơ thủy chung không nói, màn che lụa mỏng buông

xuống, khẽ đung đưa.

Bách Lý Hội chỉ cảm thấy một trận chua xót, một thân đỏ thẫm

như vậy, tươi đẹp chói mắt. Làm cho lòng người đau nhói.

Hỉ nương đỡ Thủy Cơ ra cửa phòng, ba người trong phòng

theo sát phía sau, ở dưới mái hiên dừng bước, đây là Thủy Cơ đã
dặn dò, không cần phải đưa tiễn nàng, để nàng đi một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.