MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 376

Bách Lý Hội dừng bước ở ngoài phủ, cho đến khi bên trong

truyền đến âm thanh bái đường, nữ tử mới phát ra âm thanh run rẩy
xoay người: "Trở về thôi."

Hai người sau lưng vâng lời theo sát phía sau, nữ tử ngẩng đầu

khịt khịt mũi, cả bầu trời cũng bị nhuộm đỏ rồi.

Vẫn là đường phố kia, một bóng người cô độc, Hàn Hữu Thiên

trên tửu lâu, liếc nhìn nam tử bên cạnh: "Vương, muốn kêu nàng lên
đây không?"

Nam tử từ trong tay áo lấy ra một cái túi hương, hồng mai đã

tàn, nhưng mùi hương vẫn như trước: "Không cần, về sau có rất
nhiều cơ hội."

Trở lại Vương phủ, Bách Lý Hội liền nhìn thấy Tập Ám ở tiền

sảnh, y phục trên người còn chưa thay ra.

"Ngươi không phải đi Liễu phủ sao?" Nữ tử tiến lên vài bước,

rúc vào trong ngực hắn.

Tập Ám biết trong lòng nàng rất khổ sở, chỉ là nhẹ nhàng an ủi:

"Ngươi yên tâm, Thủy Cơ nàng rất tốt."

Bách Lý Hội ngẩng đầu, lắc lắc đầu: "Nàng tuyệt đối không tốt,

Tập Ám, nếu có lỗi, ta là người đầu tiên."

"Chuyện không liên quan đến ngươi." Nam tử ôm nàng ngồi

lên chân mình, động tác như thế, khi hắn làm, cũng là cực kì dịu
dàng.

Bách Lý Hội nhắm mắt lại, cực kì mệt mỏi, so với bất kì lúc nào

đều cũng đã mệt mỏi.

Liễu Nhứ vui vẻ trở lại Vương phủ, rốt cuộc cũng giải quyết

xong một việc, quay đầu liếc nhìn Tiểu Lục phía sau: "Đóng cửa lại."

"Dạ." Tiểu Lục nhẹ giọng đóng cửa lại, Liễu Nhứ từ trong tay

áo đưa ra một thỏi bạc đặt trong tay nàng: "Thưởng cho ngươi, về
sau ngoan ngoãn đi theo ta, sẽ không để ngươi phải thiệt thòi, vết
thương trên tay tự mình đi mua một ít thuốc đi."

"Dạ, tạ ơn Liễu phi." Tiểu Lục đem bạc để vào trong tay áo,

tính nết Liễu Nhứ, nàng đã một rõ hai ràng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.