MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 398

Chương 17: Giết Liễu Vân Tường

Bách Lý Hội không quản được nhiều như vậy, từng bước một

chậm rãi tới gần cỗ quan tài kia, rất lạnh, đâm thẳng vào trái tim của
nàng.

Đôi tay Bách Lý Hội đặt lên phần đuôi của quan tài, nắp ván

còn chưa có che lên, nàng nhắm mắt lại, từ từ di chuyển lên phía
trên. Chỉ cần mở mắt, là có thể nhìn thấy người bên trong rồi.

Lông mi nồng đậm run rẩy giống như bị đè ép nặng ngàn cân

vậy, làm sao cũng không mở ra được.

Nói không chừng, không phải là Thủy Cơ.
Bách Lý Hội đặt tay lên quan tài, khẩn trương siết chặt rồi thả

lỏng, cuối cùng mở mắt ra.

Nữ tử trong quan tài, quả nhiên không phải là Thủy Cơ, Thủy

Cơ hẳn là xinh đẹp, không phải thế này.

Nữ tử lẳng lặng nằm bên trong, trên mặt, tràn ngập những vết

ứ đọng bầm tím, trên đầu, còn lưu lại vết tích bị nắm kéo. Gò má, lại
càng cực kì sưng đỏ. Quần áo lụa mỏng màu trắng trên người,
nhưng là chỗ cổ, lại mang theo những vết nhéo rõ rệt.

Hai tay lộ ra ống tay áo, gãy lìa vặn vẹo, chỗ đầu gối hai chân,

nhô lên cao, kéo ra ngoài, cũng không hề khép lại.

Bách Lý Hội nhớ lại, điệu múa hồng mai nở rộ trước đây

không lâu, nữ tử tư thái nhẵn nhụi, lộ rõ vẻ xinh đẹp, chỉ múa một
lần, liền khắc sâu vào đáy lòng.

Nàng vì múa mà sinh ra, hai chân linh động xoay tròn, trong

đêm, thật cao nhảy múa.

Bách Lý Hội ngửa đầu lên, nước mắt lạnh lẽo, theo hốc mắt,

dọc theo khuôn mặt, vội vàng chảy xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.