MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 40

"Ngươi thúc vào chỗ nào vậy?" Tập Ám đến gần nhìn thấy rõ

ràng lông mi dày của nàng đang vô tội phe phẩy lên xuống.

"Thúc gì hả?"
"Này" Tập Ám nắm bàn tay nhỏ bé của Bách Lý luồn vào chăn.
"Tập Ám, ngươi........" Bách Lý rút tay về, quay đầu không thèm

để ý đến hắn, trên mặt sớm đã ửng đỏ.

"Ngươi gọi ta là cái gì?"
"Vuơng gia...." Giật mình vì sơ xuất của bản thân, Bách Lý vội

vàng sửa miệng.

"Về sau ngươi cứ gọi bổn vương như vậy đi." Lần đầu tiên, Tập

Ám cho phép nữ nhân gọi thẳng tên hắn.

Bách Lý một lần nữa tựa vào ngực hắn, đêm càng lạnh, ánh

trăng trêu người, người tự nhiên say mê.

"Ngày mai, ta muốn ra ngoài đi dạo, có được không?" Từ khi

vào phủ đến giờ, nàng còn chưa có đi ra ngoài, ngày trước đường
phố Trường An nhốn nha nhốn nháo không biết lúc này đã ra cái
dạng gì.

"Mang theo Tiểu Mai cùng đi, về sau bất cứ lúc nào ngươi cũng

có thể xuất phủ."

Bách Lý nhìn về phía màn che ở phía trên giường, có loại cảm

giác lúc ẩn lúc hiện rằng hắn đã tiếp nhận nàng, làm cho kiếp này
của nàng không còn tự do. hương thơm tinh dầu tím tự nhiên nhàn
nhạt trong suốt nhẹ nhàng bám trên người, một loại yên bình, tốt
lành tự do.

Trên đường phố Trường An, ánh mặt trời nhu hòa vẫn làm cho

mọi người mệt mỏi mắt mở không ra, đám lái buôn thần thái vẫn
sáng lạn như cũ, một bức tranh an nhạc thịnh thế.

"Tiểu Mai, chúng ta đi chọn vài cuộn vải thôi." Bách Lý lười

biếng chống đỡ mí mắt, một tay che khuất ánh mặt trời chiếu xuống,
vòng tay hoa mai nhỏ bé trên tay khẽ phát ra âm thanh, thanh thúy
làm cho người ta vui vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.