MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 41

Tiệm vải này rất lớn, trang hoàng đổi mới hoàn toàn, chỉ là

người lui tới không nhiều lắm, nhìn dải tơ lụa thượng hạng, Bách Lý
tùy ý chọn vài cuộn: "Chọn những cái này đi." Liền phân phó Tiểu
Mai giao bạc.

"Không cần, những thứ này ta tặng cho ngươi." Âm thanh từ

trong nhà truyền ra, đi đến trước mặt rõ ràng là Lý Sâm.

Bách Lý hiểu ra, lúc đó Tập Ám cấp cho hắn toàn bộ cửa hàng

lớn nhất, nói vậy đây cũng là cửa hàng dưới danh nghĩa của hắn.

"Tiểu Mai, chúng ta đi."
"Chỉ là vài cuộn vải mà thôi, lẽ nào ngươi cũng không chịu

nhận lấy sao?" Lý Sâm nhìn thấy sự lãnh đạm trong mắt Bách Lý
dần dần khuếch tán, hai mắt ngày càng tối đen, khuôn mặt nhỏ nhắn
không chút biểu tình cười như không cười, đâm vào lòng của Lý
Sâm bỏng rát.

Bách Lý xoay người kéo vải vóc trên quầy xuống, đủ màu sắc

và hoa văn, xinh đẹp khác nhau, trải trên màu tối của mặt đất lại
càng lộ ra vẻ xinh đẹp. Cao ngạo ngẩng đầu lên, từng bước dẫm lên
tơ lụa có giá trị cao ngất ngưởng, đầu cũng không quay lại một cái:
"Ngươi nghĩ rằng ta lại yêu thích chúng? Vương gia vì ta mà trả giá
cao như vậy mắt cũng chưa từng chớp lấy một cái, ngươi nghĩ ta lại
hiếm lạ mấy tấm vải rách này sao?"

Nhìn bóng lưng của Bách Lý, Lý Sâm như muốn giữ lại cái gì

đó, vươn tay, bất đắc dĩ, chỉ còn sót lại không khí giữa khe hở của
những ngón tay, trong suốt khiến hắn sợ hãi, vô lực rũ xuống.

Gặp lại ánh mặt trời, đột nhiên Bách Lý có một loại kích động

muốn đem nó dung hợp vào trái tim, có ấm áp, trái tim đã lâu không
có đập mạnh như vậy, Lý Sâm, Bách Lý ta đã nói qua, sẽ không cho
ngươi hủy hoại ta đến lần thứ ba.

Trở lại vương phủ thì hoàng hôn đã buông xuống, mặt trời đỏ

phát sáng ngả về phía Tây, vung ra một tấm lưới nhu hòa, làm nổi
bật y phục của Bách Lý vốn đã thanh nhã lại thêm một tầng mỹ lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.