MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 43

Chương 5.2: Bất an khó hiểu ( )

"Cứu ta, cứu ta......" Đột nhiên ở giữa song cửa sổ bị phá vỡ

vươn ra một bàn tay dơ bẩn, năm ngón tay dang rộng ra, gầy trơ
xương chỉ cố gắng dò xét hướng trước mặt, các đốt ngón cong lại
thành một loại dữ tợn.

"Hài nhi, hài nhi của ta....." Sự sợ hãi trong lòng Bách Lý lần

nữa bị kích thích, tái mặt thúc giục Tiểu Mai rời đi, ở vương phủ
nàng đã học được cách giữ mình.

Trở về phòng, liền thấy Tập Ám toàn thân một trường bào màu

đen, ở cổ tay áo được thêu thêm một đường viền bằng vàng, bên
hông đeo một đai lưng cùng màu, cả người nổi bật lên vẻ ngang
bướng, liều lĩnh, đôi môi mím chặt càng làm sâu thêm những đường
cong của khuôn mặt, Bách Lý đi vào hắn cũng không có chú ý tới.
Nhìn nghiêng Tập Ám, khuôn mặt không mang theo chút biểu cảm
nào lại khiến cho người ta cảm thấy có một loại cô đơn, đầu lông
mày sắc bén làm cho người ta khó có thể tới gần được.

Chậm rãi tới gần bên cạnh hắn, Tập Ám nở ra một nụ cười, ôm

nàng vào trong lòng, cằm đặt lên bờ vai gầy yếu, đem trọn khuôn
mặt chôn vào giữa cổ nàng.

"Hôm nay đã đi đâu?" Tập Ám không có ngẩng đầu lên, âm

thanh cách lớp áo truyền ra mang theo vài phần khàn khàn.

"Đi dạo trên đường một chút."
"Chơi vui không?" Tập Ám nhẹ ngẩng đầu lên, đem thân thể

nàng xoay chính diện ôm vào lòng.

"Ừ" Bách Lý còn đang suy nghĩ về vẻ cô tịch của nửa khuôn

mặt vừa nãy, ngẩng đầu lên, đem cả thảy hình dáng Tập Ám thu
vào trong mắt, quá đẹp mắt khiến nàng không khỏi nheo mắt lại.

"Vương gia"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.