MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 44

"Ừ"
"Người đem Lý Như thả đi, giam giữ như vậy, sức lực cũng đã

kiệt quệ rồi." Do dự một chút, vẫn là chậm rãi mở miệng.

"Không cần phải cố gắng thay đổi suy nghĩ của ta. Có đôi khi,

làm một người đơn thuần, không thấy gì thì tốt hơn." Đôi tay Tập
Ám tỉ mỉ vuốt ve da thịt Bách Lý: "Ta chỉ là muốn ngươi hiểu, người
không có tâm cơ như ngươi, nếu như mất đi sự che chở của bổn
vương, có lẽ trải qua như nàng ta ngươi cũng không bằng."

Khí lực như bị rút hết, mí mắt cũng nặng trĩu, mở to đôi mắt

nhìn hoa văn trên cổ Tập Ám: "Nếu có một ngày, ta mất đi sự che
chở của ngươi, ta không biết có còn đủ dũng khí sống nữa hay
không."

"Yên tâm đi, ta là phu quân của ngươi, trừ phi ta chết." Một loại

chân tình được gọi là thương tiếc chậm rãi nảy sinh, không khỏi
mang theo bất an, ôm lấy nhau thật chặt. Dấu răng trên người cả hai
lại mơ hồ đau đớn.

Ngày hôm sau,
Liễu Nhứ vẫn như cũ tính tình vẫn không mất đi, nhìn chằm

chằm Bách Lý: "Ngươi yêu vương gia sao?"

Khóe miệng Bách Lý có một tia cười nhàn nhạt, nhạt như mây

tản ra, còn chưa ngẫm kỹ lại thì đã sớm biến mất: "Vậy còn ngươi?"

"Ta yêu hắn, từ khi vào phủ ta liền đã yêu hắn." Khóe mắt Liễu

Nhứ thoáng lên vẻ hứng khởi, mang theo vài tia hỗn loạn, làm cho
tim người ta có một chút sợ hãi: " Ngươi không thấy là ở vị trí cao
hết sức lạnh lẽo sao?"

"Sẽ không, mệnh định là như thế, hắn cũng yêu ngươi không

phải sao?"

Liễu Nhứ quay đầu, Phù Dung trong viện nở ra có bao nhiêu là

xinh đẹp, một chút phát tán loạn ở trên trán, lại có dáng vẻ của Phù
Dung,

Khóe miệng thoáng lên nét cười, mắt đào hẹp dài càng tôn lên

khuôn mặt như hoa đào, nơi khóe mắt, lặng lẽ rơi ra vài giọt chất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.