MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 502

Khi Bách Lý Hội rỗi rãi, chỉ đứng ở bên trong nhà sàn, giữa

ngực, dấu răng bị dấu ấn kia phủ kín, đã sớm biến mất hầu như
không còn, cả sẹo cũng không lưu lại.

Tập Ám làm vua, quả nhiên như lời hoàng hậu đã nói, đó là

thiên mệnh.

Cửa viện được mở ra, bóng dáng Thái hậu đẹp đẽ quý giá,

cùng với Liễu Nhứ ở phía sau và vài nha hoàn, đi vào.

Bách Lý Hội cũng không muốn đối phó với bọn họ, liên tục,

chuyện xảy đến với mình vô cùng nhiều.

Nhóm người đi thẳng lên nhà sàn, tiếng bước chân đều đặn,

dẫm lên bậc thang gỗ, giống như tiếng gõ của trống trận.

Thái hậu dẫn đầu một bộ quần áo màu hồng sang trọng, nhìn

thấy Bách Lý Hội, chỉ là lạnh lùng đưa mắt nhìn.

"To gan, nhìn thấy thái hậu còn không quỳ xuống............." Ôn

Nhứ tiến lên một bước, một tay chỉ về phía nữ tử.

Xem ra là thừa dịp Gia Luật Thức không có ở nhà, mới tới cửa.
Bách Lý Hội vươn ra một tay, đem tay nữ tử đang chỉ về phía

mình, đẩy qua một bên.

"Ta mặc dù ở đất Liêu, nhưng, chung quy ta vẫn là người Hán."
"Hừ, nói hay lắm." Thái hậu ngồi giữa những nữ tử vây xung

quanh đoan trang đứng lên: "Bộ dáng hồ mị như vậy, sinh ra vốn là
s mệnh mê hoặc"

Bách Lý Hội không vui khẽ nhếch miệng: "Mê hoặc? Sợ là mỗi

người khác nhau đi."

"Một nữ tử người Hán như ngươi, làm sao xứng với vương của

Đại Liêu ta, vẫn là chặt đứt ý niệm này đi." Thân mình thái hậu
dừng lại, ngồi trên một băng ghế bên cạnh.

Khuôn mặt Ôn Nhứ trong nháy mắt, lộ ra một chút lúng túng.

Đôi mắt Bách Lý Hội nhìn Thái hậu, nhìn không ra bất kì dao động
nào: "Xứng hay không, là do Gia Luật Thức định đoạt."

"Lớn mật." Thái hậu giận dữ đứng lên: "Giáo dục vô lễ, hôm

nay ta sẽ dạy dỗ ngươi, những người Hán ngu muội các ngươi, hẳn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.