MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 523

"Vương" Hàn Hữu Thiên chần chừ một chút, cuối cùng nói ra

miệng: "Ta nhớ không lầm, đêm đó, ngài cũng bị thương."

Gia Luật Thức xoay người, đối mặt với hắn: "Không cần nói

việc này với Hội nhi."

"Lừa không được." Hàn Hữu Thiên đau lòng lắc đầu: "Đêm

nay, nàng chỉ là quá hoảng loạn, không thể nhớ lại, đêm đó, ngươi là
vì nàng chắn một đao kia, nói không chừng, ngày mai sẽ đến truy
hỏi."

Gia Luật Thức trầm mặc tựa vào một bên, cực kì mệt mỏi.
"Không bao lâu, triệu chứng của ngươi cũng sẽ biểu hiện ra,

đến lúc đó, thì càng không thể giấu diếm được." Hàn Hữu Thiên lo
lắng ngồi xuống bên cạnh, vườn cây sâu trong đình lâu, vẫn buồn
thương lạnh lẽo.

Trong phòng, Bách Lý Hội mông lung mở mắt ra, đem chăn

kéo cao lên, đến dưới cằm.

Xung quanh tối tăm như vậy, một người một chỗ, mới thấy

trống vắng.

Ai đã từng nói, nữ nhi của Hoa Yêu, ắt phải trải qua ngàn đời

kiếp nạn?

Cô đĩnh? Tên đặc biệt, cô đơn, một người gắng gượng chịu

đựng.

Bách Lý Hội xòe bàn tay ra, nhìn kỹ càng, đột nhiên, trong lòng

cả kinh, vội vàng xốc chăn xuống giường.

Cuối hành lang, Gia Luật Thức đứng cùng Hàn Hữu Thiên,

trên mặt, ngưng trọng không nói nên lời.

Rất xa, chỉ nhìn thấy quét xuống một bóng dáng màu trắng

chạy vội đến, không ngừng thu vào mắt, nặng nề nện vào ngực Gia
Luật Thức.

"Hội nhi." Một tay hắn vuốt tóc nàng: "Làm sao vậy?"
Thân thể Bách Lý Hội lùi về sau, hai tay đem bàn tay Gia Luật

Thức mở ra, quả nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.