MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 524

"Gia Luật Thức.........." Nàng ngẩng đầu, mang theo tiếng khóc

khe khẽ: "Làm sao bây giờ?"

"Ta không sao." Gia Luật Thức thu tay, cố nén bình tĩnh.
"Làm sao không có việc gì." Bách Lý Hội chưa từ bỏ ý định tách

bàn tay hắn ra: "Đêm đó, máu chúng ta, đã tương dung rồi."

Gia Luật Thức cười lắc đầu: "Ta thật sự không có việc gì, không

tin, ngươi cứ hỏi Hàn Hữu Thiên."

Nàng quả thực chớp mắt nghi ngờ, nhìn về phía Hàn Hữu

Thiên phía sau.

"Này.........." Ánh mắt hắn ở giữa hai người dò xét, cuối cùng,

dừng trên người Bách Lý Hội: "Đúng vậy, cô đĩnh, chỉ nhằm vào nữ
nhân mà thôi, bệnh này cùng âm khí sẽ hấp dẫn nhau, đối với nam
nhân, không có bất kì uy hiếp nào."

Nếu thật là như thế, vậy thì tốt rồi.
Bách Lý Hội tuy là mang theo nghi ngờ, nhưng vẫn là lựa chọn

tin tưởng.

Gia Luật Thức nhẹ nhàng ôm nàng, bên tai nàng khẽ nói:

"Không phải sợ, ta sẽ ở bên cạnh ngươi."

Bách Lý Hội từ trong ngực hắn tránh thoát, đôi mắt thấm đầy

nước mắt, nhưng vẫn mang theo tâm nguyện vui vẻ: "Gia Luật thức,
ta không sợ, cho dù là khó khăn, ta đều sẽ không phí hoài mạng
sống của mình, lại càng không để bản thân cứ như vậy ngồi chờ
chết. Ngươi không phải nói, cho dù là ý trời, cũng muốn chống lại,
cho ta một con đường sống sao? Nàng cười một tay chỉ lên trên
không: "Ông trời không muốn cho ta sống, ta lại càng muốn sống, ý
trời? Ta cứ không tin, thời gian ba năm, cho dù là không thể thoát
khỏi cái chết, ta cũng muốn, có hy vọng mà sống."

Ngón tay của nàng hướng về một chỗ, thật lâu vẫn chưa thu

về, khóe miệng khẽ câu lên, trong đôi mắt dấy lên một ngọn lửa,
cháy đôm đốp vang dội.

Thói quen không búi tóc, tóc như mực buông thả tôn lên áo

mỏng trắng tuyền, thanh thoát, không một tia dơ bẩn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.