MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 562

Tay, nâng chặt hai gò má của hắn, Bách Lý Hội nhẹ nhàng tiến

tới, môi đỏ mọng in lên môi hắn.

Tim nam tử đập loạn nhịp không kịp phản ứng, tay đặt bên

cạnh nhẹ nhàng chuyển lên hông nàng.

Nhẹ nhàng, không hề xâm nhập, thân thể Bách Lý Hội khẽ thối

lui, bốn mắt nhìn nhau.

Trán chạm nhau, âm thanh của nàng ôn nhuận, mang theo một

lực lượng xuyên thấu khó hiểu: "Gia Luật Thức, ta dường như đã
thích ngươi rồi."

Hắn dừng một chút, ngay sau đó, nặng nề hôn nàng, khóe mắt,

tràn đầy sủng nịch, và, như một đứa nhỏ, dễ dàng thỏa mãn.

Cả thân thể ngã về sau, Bách Lý Hội áp sát vào thân thể hắn,

thật không dễ dàng để kết thúc nụ hôn này, hai người ôm nhau, nằm
một chỗ.

"Hội nhi, về thôi." Hắn nghiêng đầu nhìn nàng, ánh mắt, chớp

động lóng lánh.

Bách Lý Hội vốn định nán lại, nhưng không đành lòng để hắn

phải lo lắng, chỉ có thể gật đầu.

Hai người ngồi trên ngựa, chậm rãi đi về.
Bách Lý Hội lẳng lặng ngồi dựa vào phía sau, nghĩ tới, nơi

mình thuộc về sau này.

Một tay đặt lên trái tim, rất ngột ngạt, ngột ngạt đến mức thở

cũng không được.

Lồng ngực có một luồng nhiệt bắt đầu khởi động, liều mạng

muốn áp chế xuống, lại nỗ lực chạy lên.

Tâm nàng quýnh lên: "Thức......." Cùng với một trận thở gấp,

máu trong miệng phun ra

"Hội nhi, Hội nhi........" Gia Luật Thức vội vàng vung roi ngựa,

một tiếng bất thình lình, trở nên huyên náo, dọc đường đi, ý thức
của nữ tử ngày càng mơ hồ, hơn nữa, còn là hoảng sợ.

Cho rằng, hết thảy đều đã tốt đẹp, cho rằng, ta, còn có ngày

sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.