MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 625

Chỗ chủ vị, Vân Khinh ngồi thẳng phía trên, hai bên, ngồi vài

nữ tử bộ dáng phi tần, mà Liễu Nhứ, có trong số đó.

Bách Lý Hội tiến lên hành lễ: "Tham kiến hoàng hậu nương

nương."

Vân Khinh đứng lên dìu nàng: "Muội muội, còn khách khí như

vậy sao?"

Mọi người đều đứng dậy, cùng hành lễ: "Tham kiến hoàng quý

phi."

Bách Lý Hội liếc nhìn Liễu Nhứ, thản nhiên mở miệng: "Đều

đứng lên đi."

Vân Khinh dìu nàng đến bên cạnh, trên mặt tràn ngập vui vẻ:

"Cuối cùng, toàn gia lại đoàn tụ."

Nàng cười liếc nhìn xung quanh, ngoại trừ Liễu nhứ, những

phi tần kia hẳn là mới nạp đi, nam nhân a.

"Muội muội, mấy vị này đều là Chiêu Nghi, về sau còn phải

nhờ ngươi chiếu cố nhiều." Vân Khinh chỉ về phía bọn họ, đôi mắt
nhìn tới Liễu Nhứ: "Về phần Liễu phi, tất cả mọi người cũng đã biết
rồi."

Bách Lý Hội cười gật đầu: "Tỷ tỷ gần đây có khỏe không.?"
Một tay Vân Khinh chụp lên tay nàng, cười bất đắc dĩ: "Thân ở

hậu cung, tất nhiên là vinh hoa phú quý, nhưng thứ duy nhất bỏ lỡ,
sợ là kiếp này có tìm khắp nơi cũng không tìm lại được."

Bách Lý Hội ngước nhìn bên ngoài điện, vườn ngự uyển lớn

như vậy, mà ngay cả một con chim nhỏ cũng không có, cũng khó
trách, thói quen tự do bay lượn, ai lại đến sống một mình trong này
chứ?

Thật sự là không có một điểm sinh khí, tường viện cao đến cả

ánh mặt trời bên ngoài đều đã bị che khuất.

Trong cung, càng âm u lạnh lẽo đáng sợ, nói chuyện một lát,

Bách Lý Hội liền tìm cơ hội rời đi.

Bước chân trên mặt đất rõ ràng là nhẹ nhàng chậm chạp, lại

nặng nề vang vọng dai dẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.