MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 637

Chương 5: Đi săn

Tiểu Lam được nha hoàn dìu đỡ, ngồi ở một chỗ rẽ, đầu hơi

ngẩng lên, thưởng thức một đóa hồng mai mỹ lệ đang nở.

Một tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng, vừa nói thì thầm.
Bách Lý Hội tiến lên vài bước, giọng nói có vài phần run rẩy:

"Tiểu Lam."

Nữ tử vội vàng quay đầu lại, đứng lên: "Hoàng quý phi........"
"Tiểu Lam, mau ngồi xuống." Bách Lý Hội ấn nàng trở lại chỗ

ngồi, tự mình ngồi xuống một bên.

"Bách Lý Hội, ngươi thật sự đã trở lại?"
Nàng cười gật đầu, đi đến trước hồng mai: "Tiểu Lam, một

năm này, ta đã trải qua rất nhiều việc."

Tiểu Lam đứng lên, đi đến bên cạnh nàng: "Ta biết, ta chỉ hy

vọng, cuộc sống sau này, ngươi có thể trôi qua thật vui vẻ."

Bách Lý Hội chua xót nở nụ cười, vui vẻ? Đối với mình, đã sớm

bị tước đoạt rồi.

Thật sự, còn có thể sao?
"Tiểu Lam, ta mới trở về một ngày, nhưng lại có cảm giác mệt

mỏi, mệt đến mức, cả cười cũng chết lặng đi."

"Bách Lý Hội" Tiểu Lam khẽ cầm tay áo của nàng: "Không cần

hận, nó là một cây kiếm hai lưỡi, làm bị thương người khác, lại làm
hại chính mình. Ta không biết một năm này đã xảy ra chuyện gì,
nhưng, nếu đã trở về là tốt rồi, hãy cùng với hoàng thượng sống thật
tốt, ta tin tưởng hắn sẽ trân trọng ngươi."

Bách Lý Hội khẽ lắc đầu, cũng chỉ có Tiểu Lam vẫn còn duy trì

được phần hồn nhiên này.

"Trân trọng? Một Liễu Duyệt phá hủy hết toàn bộ, ai có thể

đảm bảo, sau này sẽ không còn người khác." Nàng nhẹ nhàng nhặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.