MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 649

Tập Ám khẽ chống thân người, thấy đôi mắt nàng khép chặt,

giống như đang ngủ.

Kề sát lên trước, phía sau lưng nàng, làn da mịn màng tinh tế,

trắng nõn nà, khiến hắn lưu luyến.

Một tay xoa nhẹ bụng dưới nàng, Tập Ám an tâm nhắm mắt

lại, không bao giờ chịu buông ra nữa.

Lông mi nồng đậm khẽ run, Bách Lý Hội mở mắt ra, Tập Ám,

đây phải chăng đúng là, đồng sàng dị mộng?

Chuyện hôm nay của Liễu thượng thư, xem ra, Liễu Nhứ rốt

cuộc cũng không im lặng như vậy nữa.

Nàng khẽ cười vuốt ve mặt gối thêu, chính là muốn như vậy,

khiến cho nàng đến gây sự với mình.

Sáng sớm hôm sau, khi Bách Lý Hội thức dậy, Tập Ám đã đi

mất.

Sự vụ trong triều bận rộn, đây cũng là một phần trách nhiệm

của quân vương.

Sau khi rửa mặt chải đầu, Bách Lý Hội liền ngồi vào trước án

kỷ, cầm bút luyện chữ.

Chữ của nàng, mang theo vài phần âm nhu, một nét bút khẽ

vạch, viết cực kì cẩn thận. Cũng không phải nàng thích, mà là, vì
một phần tâm trạng, có thể để bản thân tĩnh tâm lại.

"Hoàng quý phi, Liễu phi nương nương cầu kiến." Nha hoàn ở

ngoài phòng, âm thanh cũng tận lực ép xuống.

Bách Lý Hội lấy khăn ướt, lau sạch hai tay: "Mời nàng vào đi."
"Dạ." Nha hoàn đi ra lại trở về, Liễu Nhứ đi theo phía sau.
Nữ tử không cam lòng, nhưng đành phải nhẹ nhàng phúc

thân: "Tham kiến Hoàng quý phi."

Bách Lý Hội không nói gì, ngồi vào trước bàn ở một bên, tự

nhiên dùng đồ ăn sáng.

"Điệp nhi, điểm tâm này là làm bằng thứ gì đây?"Làm sao lại

mới lạha hoàn tên Điệp nhi tiến lên một bước, ánh mặt trời chiếu
trên khuôn mặt tươi cười trẻ trung: "Hồi hoàng quý phi, là trái vải."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.