MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 67

Đẩy song cửa có khắc Hoa Điêu tinh xảo mở ra, liền thấy bên

trong phòng có một tiểu mỹ nhân vóc người nhỏ nhắn đang nửa
nằm trên giường, dung nhan ngọt ngào, nghiễm nhiên là nữ tử
Giang Nam quyến rũ.

Nha hoàn dẫn đầu lui ra ngoài, Bách Lý bưng thau rửa mặt để

trên mặt bàn có hoa văn nhẹ mở mắt ra phân phó: "Rửa mặt đi."

Bách Lý dùng khăn lông nhẹ thấm nước nóng nhẹ nhàng lau

chùi những ngón tay có sơn móng của nữ tử, nàng chưa từng hầu hạ
ai, vì vậy lau cực kỳ cẩn thận.

Đột nhiên đôi tay chợt bị hất ra, còn chưa kịp phản ứng, đành

phải theo bản năng chống đỡ trên mặt đất, mở bàn tay ra một đạo
vết thương bén nhọn, dẫn đến từng trận đau nhói gào thét kéo tới.

Dung nhan đẹp đẽ nở ra một nụ cười diễm lệ tuyệt luân,

nhưng mắt nhìn Bách Lý lại dị thường u ám. Chỗ mắc cá chân của
đôi chân trần dùng một khối dây đỏ quấn quanh duyên dáng , chân
ngọc nhẹ nhàng giơ lên nâng cằm Bách Lý: "Một đứa nha hoàn lại có
diện mạo như thế này." Ngữ khí cũng là mềm giọng, nụ cười trên
mặt không giảm chút nào.

Cửa truyền đến một hồi thanh âm xao động, một người bóng

dáng kiên đĩnh tuấn lãng đi vào Vân Trung Các. Nữ tử nhấc chiếc
váy màu tím lên, bước nhỏ tiến tới nhào vào lòng ngực nam tử:
"Vương, ngài đã tới."

"Xảy ra chuyện gì?" Vừa nhìn thấy Bách Lý ngã ngồi trên mặt

đất cùng nước đọng khắp phòng, Gia Luật Thức không vui nhăn
mày lại.

"Không có gì, là nha hoàn mới tới, không cẩn thận để đổ nước

mà thôi, nha hoàn này ta thực thích a, liền để lại ở bên cạnh Nhứ nhi
đi." Nữ tử làm nũng ôm lấy hông hắn.

Nhứ nhi? Khiến Bách Lý không nhịn được liền nghĩ tới Liễu

Nhứ, lòng dạ hai nữ tử quả thực giống nhau, thậm chí cả tên cũng là
một.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.