MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 83

không đuổi theo, chỉ mong hẳn là sẽ không.

Thế nhưng từ phía sau dần dần truyền đến tiếng vó ngựa ầm

ầm, lúc xa lúc gần, còn chưa chạy được vài bước, đội kỵ mã đã chặn
trước mặt.

Hắc Liễm tướng quân dẫn đầu cười giơ roi trong tay lên: "Chạy

a, không phải là có thể chạy sao?"

Binh lính bên cạnh theo đó ồn ào lên, ánh mắt tựa như đang

nhìn một con mồi đang vùng vẫy giãy chết.

Roi cuốn qua bên hông Bách Lý, nặng nề hất một cái liền bị

ném lên tận trên lưng ngựa, theo ngựa mạnh mẽ chạy, tầm mắt Bách
càng lúc càng mờ nhạt, một chút lại một chút, khoảng cách cùng
phương Nam lại kéo dài thêm.

"Không...." Bách Lý lớn tiếng hét lên, đôi tay giống như người

chết đuối như không có mục đích gì duỗi về phía trước, nhưng cũng
không bắt được cái gì, hết thảy, đều là trống không.

Một canh giờ chạy xong đoạn đường, kỵ mã lập tức liền đến

nơi, nhìn thấy Hắc Liễm tướng quay trở về, các tướng sĩ đều đồng
loạt hoan hô lên: "Oh, oh............"

Thân thể bị nặng nề quẳng xuống lưng ngựa, mệt rã rời tựa

như đau đớn, khí lực để giãy giụa cũng không có, nhìn những nữ tử
xung quanh cũng giống như vậy, xem ra là đều bị bắt trở về.

"Tướng quân, đem các nàng kéo vào doanh trướng thôi." Một

binh sĩ bên cạnh không nhịn được bắt đầu thỉnh cầu nói.

"Được, toàn bộ kéo vào đi." Một đám binh sĩ xông lên, không

cần quan tâm đến bọn nữ tử phản kháng thế nào, nắm hai cánh tay
lên.

"Vương đến....." Theo một tiếng truyền đến, đám người an tĩnh

lại, tường người tự động tránh ra một lối đi ở giữa.

Gia Luật Thức cưỡi hắc chiến mã, áo choàng hình con báo trên

vai càng làm cả người lộ ra vẻ dã tính. Hắc chiến mã bước thong
dong nhàn nhã đi vào trận huấn luyện bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.