MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 88

Chương 11: Quyền lợi tối cao

Người nam nhân này, nàng không thể yêu hắn, nhưng đúng là

hắn có thể bảo hộ cho nàng được an toàn. Hai tay vòng qua eo hắn,
tựa đầu chôn trong ngực hắn: "Cảm ơn ngươi." Cứ ôm như vậy,
không mang theo bất cứ ham muốn nào.

Gia Luật Thức lấy tay vuốt nhẹ mái tóc buông xõa của nàng,

mùi thơm nhàn nhạt thấm vào ruột gan, tư thế mập mờ như vậy
khiến Bách Lý không thích đẩy nhẹ người trước mặt ra.

"Vương, trời đã không còn sớm, người trở về nghỉ ngơi đi."

Nắm chặt ngọc bội trong tay, chí ít, nàng có khả năng sống sót.

"Ngươi không hy vọng ta lưu lại sao?" Giọng Gia Luật Thức

bắt đầu khàn khàn, thở ra khí nóng thổi lên vành tai xinh xắn của
Bách Lý, ngưa ngứa.

"Ta, ta chưa chuẩn bị tốt." Tìm một lý do bất thành văn nhất,

chỉ nghĩ kéo dài một ngày thì đỡ một ngày. Gia Luật Thức mang lại
cho nàng cảm giác quá nguy hiểm, vừa muốn có thể tồn tại sống, lại
vừa muốn bảo toàn mình, quá khó khăn.

Gia Luật Thức thu tay lại, bất đắc dĩ đứng dậy, tinh quang

cũng chầm chậm tối sầm lại: "Hôm nay, ta không ép ngươi, nhưng là
ngươi đừng để ta đợi quá lâu."

Nhìn bóng lưng Gia Luật Thức đi khỏi, Bách Lý khẽ thở phào

nhẹ nhõm, nằm bệch xuống giường, sống lưng lạnh run, mồ hôi lạnh
toát ra toàn thân, đem ngọc bội cẩn thận đặt dưới gối, nhưng thật
lâu sau vẫn không thể ngủ được, tránh được hôm nay, ngày mai,
ngày kia, còn có lý do gì đây? Kéo cao chăn bông quấn chặt từ đầu
tới chân. Hình dáng dưới chăn bông thỉnh thoảng lại vặn vẹo vài cái,
ngủ cực kì không an ổn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.