MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 91

"Ngươi làm sao có thể có tấm ngọc bội này?" Ôn Nhứ chặn

ngang kéo lại ý định rời đi của Bách Lý.

"Đây là ngọc bội của vương, tự nhiên cũng là hắn cho ta."
"Không thể, ta hầu hạ vương đã hơn một năm cũng không có

cho ta, làm sao có thể ở trên người ngươi." Ôn Nhứ tiến lên bứt ngọc
bội đeo bên hông nàng, Bách Lý bảo vệ thật chặt: "Ôn Nhứ, ngươi
không cần phải chọc ta."

"Ngươi đem ngọc bội đưa cho ta." Trong lúc tranh giành bị kéo

đứt, mỹ ngọc sáng long lanh rớt xuống mặt tuyết tạo nên một dấu
vết nhợt nhạt, bị tuyết phủ kín.

Gia Luật Thức vừa vào tới hậu viện liền thấy được cảnh lôi kéo

giữa Bách Lý và Ôn Nhứ: "Đã xảy ra chuyện gì?"

Ôn Nhứ quay đầu lại thấy đúng là Gia Luật Thức liền bước lên

phía trước nhào vào trong lòng hắn: "Vương, ta nghĩ muốn nhìn xem
ngọc bội một chút, nàng vừa định đưa cho ta liền không cẩn thận
làm rơi, thực xin lỗi a....." Đồng dạng như vậy, vẻ mặt trong sáng,
mảy may vô hại.

Bách Lý yên lặng nhặt ngọc bội lên, phủi vết bẩn bám dính trên

mỹ ngọc: "Ôn Nhứ, nếu ngươi muốn, chỉ cần vương nói một câu, ta
liền chắp tay nhường cho, nếu như vương không muốn, từ nay về
sau ngươi không cần phải chú ý dành lấy khối ngọc này nữa, bởi vì
nó là của ta." Nắm chặt ngọc bội trong lòng bàn tay, nhìn về phía Gia
Luật Thức.

Răng đang cắn chặt môi dưới của Ôn Nhứ buông ra, trên

mặt cố gắng kéo ra một nụ cười duyên, tay đặt trên eo hắn gắt gao
dùng sức ôm chặt: "Vương, Nhứ nhi cũng thích ngọc bội kia a." Trên
mặt cũng mang theo mong mỏi nhìn về phía Gia Luật Thức không
nói một câu.

"Bổn vương đã cho đi thứ gì, sẽ không thu hồi lại." Gia Luật

Thức khẽ xoa mái tóc đen như mực của Ôn Nhứ: "Ngươi muốn cái
gì? Ngày mai ta sẽ sai người đưa cho ngươi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.