MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 150

Thực ra cô biết, Ân Á Minh cứu cô cũng chỉ là trùng hợp gặp phải thôi,

sau đó nhìn không vừa mắt nên giúp đỡ, chứ không phải muốn cô trả ơn
nên mới cứu, nhưng trong lòng cô áy náy, có lẽ đối phương cảm thấy đây
không phải là chuyện lớn gì, nhưng đối với cô mà nói thì là chuyện vô cùng
lớn nha.

Haiz, phải làm thế nào mới tốt đây……

Rất nhanh xe liền đến chỗ ở của Ân Á Minh, khu căn hộ cao cấp ở trung

tâm thành phố, rất gần công ty của Ân Á Minh, cũng rất an toàn, còn rất
tiện lợi, xung quanh cái gì cũng có.

Vu Kiều ngồi trên xe chỉ lo xoa mặt cũng không để ý, vào khu căn hộ

mới phát hiện ánh mắt của bảo vệ nhìn cô hơi lạ, trong lòng nói nhìn cái gì
mà nhìn, thật là bất lịch sự! Nhưng khi đi vào thang máy nhìn thấy tấm
gương trong đó mới biết dáng vẻ hiện giờ của mình chật vật biết bao nhiêu,
hèn gì anh chàng bảo vệ nhìn cô chằm chằm.

Chỉ đơn giản là tóc tai bù xù thì không nói gì, cô còn buộc đuôi ngựa,

phía trên có rất nhiều tóc bị bới ra, rối như một nùi cỏ vậy, miễn bàn có bao
nhiêu khó coi, má bên phải bị sưng rồi, phù cả lên, mắt phải cũng bị chèn
đến nhỏ đi, cả khuôn mặt đều bị lệch đi.

Ân Á Minh còn nói ngủ một giấc sẽ biến thành đầu heo, bây giờ có khá

hơn cái đầu heo chỗ nào đâu? Cô vừa mới bị đánh, xoa nửa ngày trời cũng
không phát hiện ra mình đã bị sưng thành thế này, cũng thật là say mất rồi.

Vu Kiều cảm thấy tất cả những cái xấu trong cuộc đời cô đều tập trung

hết vào ngày hôm nay, cái tên Ân Á Minh này vừa rồi sao không nhắc cô
chứ, tốt xấu gì cũng để cho cô chỉnh trang một chút rồi mới xuống xe.

Ân Á Minh nhìn Vu Kiều nhướn mày trợn mắt với tấm gương trong

thang máy vẻ mặt như thấy ma thì rất muốn cười, “Da thịt của em cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.