MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 349

"Vậy thì, được rồi, anh vừa mới gọi người đưa cơm trưa, anh đỡ em ngồi

xuống ăn." Anh nhẹ nhàng nâng Vu Kiều dậy, lại kê thêm đệm lót sau lưng
cô, tâm trạng anh khá tốt, thậm chí còn thu xếp chuẩn bị đút cho Vu Kiều
từng thìa.

Song, chờ đến khi anh đưa thìa tới trước miệng cô mới phát hiện Vu Kiều

đang che mặt lại.

"Làm sao vậy?" Ân Á Minh tò mò, mặt cô có gì ư? Không thể nào, vừa

rồi anh nhìn, thấy rất tốt mà, vợ anh lúc nào cũng xinh đẹp.

Uhm, trừ lần bị đánh ra.

Vu Kiều lầu bầu mấy câu, Ân Á Minh không nghe thấy, anh kề sát hơn,

hỏi, "Gì cơ? Em nói cái gì?"

"Anh...Anh có cảm thấy... Cảm thấy em rất thế kia.... hay không..."

Giọng Vu Kiều rất thấp, chỉ đủ cho một con ong mật nhỏ nghe thấy.

"Cái gì, cái gì cơ?" Ân Á Minh mơ màng, rốt cuộc là cái gì chứ?

"Anh không cảm thấy em rất... rất phóng túng ư..." Tuy nói đàn ông thích

phụ nữ dưới giường như người cao quí, trên giường thoải mái. Nhưng đây
là lần đầu tiên của cô, Ân Á Minh có thể cảm thấy cô là cô gái xấu xí, trời
sinh phóng đãng hay không?

"Ha ha ha ha ha ha ha..." Ân Á Minh cười không ngừng , đến khi thấy cô

gái nào đó xấu hổ bọc kín chăn mới ho nhẹ rồi ngừng lại, sau đó ghé sát tai
Vu Kiều nói nhỏ, "Anh thích em phóng đãng, lần này là anh nhặt được báu
vật rồi, rất mong chờ biểu hiện sau này của em nha."

Vu Kiều hơi hé tay nhìn lén Ân Á Minh, muốn xác định đối phương có

lừa cô hay không, "Thật sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.