MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 363

Mạnh Vân nói tiếp: “Lúc trước khi tôi ở cùng cha chị không phải thanh

danh rất tốt à, nhưng ông ta phá sản, nếu tôi tiếp tục đi theo ông chẳng phải
được mọi người khen ư, nhưng thổi phồng có thể làm cơm ăn à? Bị người
ta mắng cũng phải ly hôn, rời khỏi ông ta tôi có thể sống tốt! Tôi sinh chị ra
không phải để chị ra vẻ, nếu chị không muốn sống tốt, tôi cũng không cần
về nữa, tôi có giày vò cũng không thể khiến chị tranh giành! Tôi vất vả bao
nhiêu năm rốt cuộc là vì ai?”

“Mẹ...” Quý Tử Nhàn thút tha thút thít đáp, “Con hiểu, tất cả đều nghe

mẹ, giờ mẹ nói gì con làm nấy, mẹ tranh thủ thời gian về đi...”

“Đã biết, giờ tôi đang dọn hành lí, thật là, đã lớn đến vậy rồi còn khiến

tôi chú ý!” Mạnh Vân nói, “Được rồi, tí nữa tôi sẽ đến sân bay gấp, chị suy
nghĩ lời tôi kĩ vào, tối ngủ sớm chút, chắc tầm bốn năm giờ sáng tôi sẽ đến,
nhớ tới đón.”

“Dạ, con đã biết, mẹ chú ý an toàn.”

Gọi xong cho mẹ, Quý Tử thoáng an lòng, hôm nay cô ta quá kích động,

về sau phải chú ý những tình huống tương tự, cô ta sắp có người giúp, nhất
định có thể lật ngược tình thế.

Đúng rồi, hấp dẫn sức chú ý của Ân Á Minh thế nào cũng là vấn đề, cô ta

phải nghĩ kĩ, cô ta thấy bản thân cũng chả khác Vu Kiều là bao, Vu Kiều thế
mà có thể quyến rũ, vì sao cô ta lại không.

Chỉ cần cô ta muốn, chắc chắn có thể thành hiện thực.

Mẹ nói không sai, đàn ông chính là sinh vật như thế, mồm mép không

sao có thể đủ, đàn ông đều là động vật ăn thịt.

....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.