MẸ KẾ CỦA LỌ LEM - Trang 361

Vấn đề chênh lệch thời gian, giờ ở chỗ bà đã là sáu giờ sáng, giờ này còn

bị con gái gọi điện đánh thức, thật xúi quẩy mà, tuổi con gái đã không còn
nhỏ, đã 24, không còn là cô bé nữa, khi bà bằng tuổi con gái, đã sớm đánh
bại đa số đối thủ, trổ hết tài năng trở thành thiếu phu nhân của Quý gia, mọi
người cũng vô cùng hâm mộ, Quý Huy yêu bà, cha mẹ Quý Huy cũng thích
bà, thời gian bà sống phải nói là cực kì thoải mái.

Nào ngờ sinh ra đứa con gái ngu xuẩn bực này, thật sự lãng phí cái vỏ

ngoài xinh đẹp, khuôn mặt và khí chất là ưu thế của Quý Tử Nhàn, rất dễ
để lợi dụng, trước kia ngắm cũng thấy khá, nay sao trở nên không đáng tin
như thế này chứ.

Quả nhiên là còn non, chưa trải qua sự đời, lại chưa từng thất bại, vấp

phải đá thì không biết làm gì.

Mạnh Vân bảo Quý Tử Nhàn đừng khóc, nhưng cô ta rất oan ức, Mạnh

Vân ở xa sao có thể lí giải được hết tấm lòng thiếu nữ, cô ta tuy ngó vào sự
giàu sang của Ân gia, nhưng cũng thật lòng thích Ân Á Minh, bị người
mình thích ghét bỏ, làm sao có thể không đau lòng, nếu tâm lí cô ta yếu, có
khi còn có thể tự sát, cô ta chưa từng bị đối xử như thế, khổ sở trong lòng
làm sao người khác có thể hay biết.

“Chị khóc thì làm được gì, đều do chị gây ra, ai ép chị nói đâu?” Mạnh

Vân thật tiếc rèn sắt không thành thép, “Cũng may chị chưa nói chuyện đứa
bé, nếu không chắc chắn không thể vãn hồi.”

“Cô ta ỷ có đứa bé vào Ân gia, chúng ta phải nghĩ biện pháp khiến cho

đứa bé biến mất, hoặc để cha mẹ Ân Á Minh nghi ngờ đứa bé kia không
phải của nó, sao lại không được.” Việc này nghe thì khó, nhưng trong suy
nghĩ của Mạnh Vân thì đây là biện pháp có thể dùng.

“Dạ...” Quý Tử Nhàn thút tha thút thít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.