Bà nổi danh không giảng đạo lý, với người trong nhà còn có thể nói vài
câu, còn với người ngoài thì là tác phong thổ phỉ, giờ Vu Kiều cũng hơi
chút nếm trải tư vị nói chuyện với thổ phỉ, sau đó mẹ cô không chịu yên
tĩnh, ăn cơm cũng than thở, nói chuyện cũng than thở, làm gì đều than thở,
quan trọng nhất là, những người trong nhà khác đứng về phía Đới Phân
Phương, Vu Kiều rất buồn bực, sao người nhà mình không chú ý như vậy,
cô là một quả phụ mới!
Bầu không khí trong nhà thật sự là không tốt, hơn nữa Vu Kiều nhìn điệu
bộ của cha mẹ mình, nếu cô không đồng ý thì đừng hòng yên ổn, vì vậy
đành phải thỏa hiệp nói: "Con biết , vậy thì xem mắt đi, nhưng con cảnh
cáo trước, nếu con chướng mắt thì đừng ai ép con nữa." Cứ tạm ứng phó
người trong nhà như vậy đã.
Đới Phân Phương lập tức vui vẻ ra mặt, bà vui vẻ phấn khởi liên lạc với
bà Hà, nhìn bộ dáng nói chuyện có vẻ như rất tốt, hai người khen không dứt
miệng con đối phương, cuối cùng thảo luận thời gian gặp, buổi trưa thứ sáu
tuần sau, ở một nhà nhà hàng cao cấp trung tâm thành phố, vốn có cha mẹ
hai bên đi cùng, nhưng bị Vu Kiều nghiêm khắc từ chối!
Nếu cô lần đầu kết hôn thì không sao cả, tái hôn còn như vậy cô ngại,
hơn nữa quá chính thức bất lợi với cô, hai người gặp mặt ăn một bữa cơm,
quay đầu lại cô nói không thích hợp, vậy chuyện này cũng liền cho qua ,
nếu cha mẹ hai bên cùng đi, cô cảm giác sẽ có nhiều phiền toái hơn.
Vu Kiều rất kiên trì, cô muốn một mình người kia tới, cô cũng đã đồng ý
đi xem mắt, quá thỏa hiệp rồi, nếu không đồng ý thì cô không đi!
"Được được được, cứ như vậy , chúng ta không đi được chưa?" Đới Phân
Phương đồng ý, bà tương đối hài long con trai bà Hà, cũng không tin con
gái sẽ không thích đối phương, đến lúc đó nói không chừng còn hối hận vì
không kéo bọn họ đi ấy chứ.