MÊ LỘ QUÁN - Trang 144

1

Mấy hôm nay phải xem sơ đồ mặt bằng khu nhà nhiều lần, cả hai cũng đại
khái hình dung ra vị trí căn phòng của Funaoka, song họ vẫn không nhớ
được con đường chính xác dẫn đến đó. Shimada chạy như bay ra khu hành
lang mê cung khiến Utayama chẳng kịp mở sơ đồ, chỉ còn cách vội vã đuổi
theo.

Nhưng bản thân Shimada cũng không nhớ đường.
Hai người chạy ra hành lang dài có 16 chỗ rẽ, rồi hướng về phía phát ra tiếng

còi của Funaoka, phía Bắc. Dọc đường, đã hai lần họ đi vào ‘ngõ cụt’, chẳng qua
tìm đường kiểu này vẫn nhanh hơn đối chiếu sơ đồ để đi. Chẳng bao lâu sau, họ
đã tìm được phòng Funaoka.

“Funaoka.” Shimada vừa gọi vừa đập cửa. “Funaoka!”
Tấm biển đồng trên đó khắc ICARUS, là tên con trai của Daedalus.
Quốc vương Minos, sau khi biết Theseus đã giết Minotaur rồi chạy trốn thì

nghi ngờ Daedalus đã giúp đỡ Theseus, bèn ra lệnh nhốt hai cha con họ vào mê
cung. Trong mê cung, Daedalus làm ra hai đôi cánh bằng sáp rồi cùng con trai
trốn khỏi mê cung qua đường cửa sổ. Icarus không nghe lời cảnh báo của cha,
bay lên không trung quá cao, ánh mặt trời làm chảy sáp khiến cậu ta rơi xuống
biển mà chết.

Utayama đột nhiên nhớ đến câu chuyện thần thoại nổi tiếng này.
Pí po pí po…
Âm thanh chói tai vang lên liên hồi, xuyên qua lớp cửa, len lỏi vào hệ thần

kinh của Utayama, tạo cho anh một ảo giác. Hình ảnh Icarus rơi xuống biển đang
hiện ra trước mắt anh.

“Funaoka!!” Shimada ra sức gọi, song vẫn không có động tĩnh gì. Anh thử

xoay nắm đấm, cửa bị khóa.

“Không được rồi.” Shimada thở mạnh, ngoảnh nhìn Utayama, “Anh giúp tôi

với.”

“Sao?”
“Xô cửa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.