MÊ LỘ QUÁN - Trang 31

Nghe cô nói vậy, Utayama mới dần vỡ lẽ là chuyện gì, anh cười hà hà, cảm

thấy nhẹ nhõm, rồi lại nhìn ra ngoài cửa.

“Thì ra là thế…”
Utayama vừa dứt lời thì Kiyomura lồm cồm bò dậy khiến Shimada tròn mắt

ngây ngốc nhìn.

“Tôi xin lỗi nhé. Nhưng khả năng diễn xuất của tôi cũng khá đấy chứ?”

Kiyomura bật cười khanh khách rồi cầm khăn mùi soa lau vết đỏ bôi ở mép.

“Tôi đã nói là đừng nên làm thế. Anh cứ như trẻ con.”
“Thôi mà, có sao đâu?”
“Trò đùa chẳng ra cái thể thống gì. Về điểm này thì tôi…”
“Quý cô Funaoka, em gay gắt thế.”
Thấy Kiyomura và Funaoka bắt đầu tranh luận, Shimada đứng lên, hai tay bắt

tréo sau gáy, “Chà, tôi mắc lừa rồi. Trò đùa Cá tháng Tư nhỉ?”

“Anh là cậu ba ở một ngôi chùa à? Nhưng không phải hòa thượng đúng không?”

“Vâng. Tuy nhiên, vào những dịp bận rộn như lễ Vu Lan, Xuân phân, Thu

phân, tôi đều giúp cha tôi một số việc…”

“Bình thường thì anh làm gì?”
“Rong chơi, vô công rồi nghề.”
Kiyomura vẫn cảm thấy khoái chí vì ‘trò đùa Cá tháng tư’ vừa rồi của mình,

còn Shimada dù mắc lỡm cũng không giận mà lại tỏ ra vui vẻ. Cả hai kéo nhau
ngồi xuống cạnh bàn, bắt đầu chuyện trò sôi nổi.

“Chắc anh trai anh kế thừa ngôi chùa?”
“Không. Vấn đề này có chút tế nhị…”
“Ý anh là…”
“Nói ra chẳng khác nào… vạch áo cho người xem lưng. Anh cả của tôi lâu nay

mất hút chẳng rõ đi đâu. Anh ấy tên là Tsutomu, mười lăm năm trước đột ngột
xuất ngoại, đến giờ vẫn chưa về.”

Với bất kỳ gia đình nào, đây đều là một vấn đề hết sức nghiêm trọng, vậy mà

Shimada nói cứ như đang kể chuyện đùa. Kiyomura nhún vai, có phần khoa
trương, “Thật khó khăn cho gia đình anh quá.”

“Còn anh hai của tôi thì không hề tỏ ý muốn kế thừa ngôi chùa, công việc hiện

nay của anh ấy chẳng liên quan gì đến Phật giáo cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.