MÊ LỘ QUÁN - Trang 48

“Các anh chị xác nhận xong cả rồi chứ?”
Cuối cùng, bức thư được trả về cho Ino. Anh đặt thư xuống bàn và cầm hộp

đựng băng ghi âm lên.

“Đây là cuốn băng được nhắc đến trong di thư. chúng ta nghe nó trước nhé.”
Nằm sát tường bên phải của căn phòng là kệ gỗ bày một dàn âm thanh cùng đủ

loại băng đĩa. Ông Miyagaki vốn rất mê phim ảnh cũng như nhạc cổ điển và luôn
tự hào về bộ sưu tập băng đĩa của mình.

Ino bước lại kệ gỗ, nhát băng ghi âm vào máy.
“Các anh chị…”
Khi tiếng nói ấy vừa phát ra từ loa, ai nấy đều lập tức cứng người. Đúng là

giọng của ông Miyagaki, chủ nhân Mê Lộ Quán.

“Khi các anh chị nghe băng này thì có lẽ tôi đã không còn sống trên đời nữa.

Sau khi ghi âm xong, tôi quyết định vĩnh biệt cuộc sống. Chắc các anh chị cũng
nghe bác sĩ Kuroe nói rồi, tôi bị ung thư phổi, đã được phát hiện trong lần khám
sức khỏe tháng Chín năm ngoái. Bác sĩ Kuroe rất tin tưởng tôi nên mới nói thẳng
cho tôi biết. Tôi rất xin lỗi ông, nhưng tôi không muốn sống thoi thóp trong cuộc
chiến đấu với căn bệnh hiểm nghèo vô phương cứu chữa. Chính bác sĩ cũng nói,
tình trạng của tôi khó mà can thiệp bằng phẫu thuật, cũng tức là chỉ có thể dùng
cách điều trị phóng xạ hoặc điều trị hóa chất mà kéo dài sự sống. Cách sống lay
lắt như thế không phù hợp với quan điểm thẩm mỹ của tôi, cho nên sáng nay, vào
sinh nhật lần thứ 60 của mình, tôi đã lựa chọn tự kết thúc cuộc đời. Con người tôi
dù làm việc gì cũng phải dứt khoát đâu ra đấy.”

Băng ghi âm phát ra tiếng cười khe khẽ…
“Bây giờ đi vào việc chính. Tôi chết không sao cả, chẳng qua, có hai chuyện

mà tôi vẫn còn lo lắng. Một là, tài sản của tôi khá lớn, nên xử lý ra sao. Hai là,
bốn người trong các anh chị: Suzaki, Kiyomura, Funaoka và Hayashi.

“Tôi nói về vấn đề thứ hai trước. Xét từ một khía cạnh nào đó, tôi là con người

rất ngạo mạn. Tôi nghĩ sự chân thành và nhiệt tình của mình không thua kém bất
cứ ai trong suốt bốn mươi năm hết lòng vì nghiệp sáng tác vừa qua. Tôi cho rằng
mình đã mến yêu tiểu thuyết trinh thám, thể loại văn học được Poe

*

khởi xướng

và rồi hình thành qua nỗ lực của vô số bậc tiền bối, hơn bất cứ thứ gì khác. Nói ra
có phần khoa trương, nhưng đúng là tôi đã cống hiến cả đời mình cho dòng tiểu
thuyết đặc biệt này, đồng thời còn khai thác nhân tài làm người kế tục tôi. Trong
các nhà văn mới trưởng thành từ tạp chí Kỳ Tưởng, tôi đặc biệt tâm đắc với vài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.