MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 1: CHĂM PA ẨN SƯƠNG - Trang 177

cái lò xo, vừa nhảy vào động huyệt, chỉ cần ‘chiu’ một cái là có thể bắn
xa hơn mười trượng. Còn thân thể nung núc những thịt kia, tớ đoán nếu
bị ngâm trong mộ cổ không ăn không uống nửa tháng, gã cũng chẳng thể
chết vì đói đâu. Gã Xuyên lão gia này chắc chán là bậc kỳ tài cái thế,
được sinh ra chuyên để khai quật mồ mả đấy!”

La Đại Hải chẳng mấy tin, liền vặn lại: “Cậu bảo gã là người hay

cái cào đất?” vừa nói anh vừa ngoái đầu liếc mắt ra sau. Nhưng vừa nhìn
anh đã giật nảy mình, vội vàng hét gọi Tư Mã Khôi. Lúc hai người quay
đầu lại, chỉ thấy đằng sau vắng tanh không một bóng người, gã Xuyên
Sơn Giáp luôn bám sát sau lưng đột ngột biến mất chẳng còn tung tích.

Tư Mã Khôi và La Đại Hải vô cùng kinh ngạc, vì nếu khi nãy

Xuyên Sơn Giáp vô ý rơi vào đầm lầy trong hốc cây thì chắc phải nghe
thấy chút động tĩnh gì đó mới phải, đằng này chỉ trong nháy mắt, hai
người đều chẳng phát hiện được Xuyên Sơn Giáp vẫn bám ngay phía sau
đã biến đi đâu mất.

Đúng lúc đó, hai người nghe thấy dường như có một con vật rất to

lớn động đậy trên vòm cây, liền lập tức ngẩng đầu lên nhìn, đồng thời bật
sáng đèn pin, chiếu thẳng vào nơi phát ra âm thanh, nhìn qua nhìn lại tìm
kiếm thì thấy thân thể của Xuyên Sơn Giáp đang chơi vơi giữa không
trung âm u, nét mặt khó coi đến cực độ, ngũ quan biến dạng, dường như
miệng không thể nói, chỉ thấy tứ chi vừa ngắn vừa thô, cố sức giãy giụa,
giằng co.

Thì ra ở trên cao cách chỗ họ mười mấy bước, có một con mãng xà

đen, thân hình to như thùng nước. Con mãng xà vắt vẻo trên một thân
cây cổ thụ, cuộn thành mấy vòng. Nó thả người từ trên cao xuống, há cái
miệng rộng ngoác như cái đấu gạo, đỏ lòm lòm như máu không ngừng
hít khí, khi Xuyên Sơn Giáp đi đúng tầm thì bị nó hút ngược từ dưới gốc
cây lên giữa không trung rồi nuốt sống vào bụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.