MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 2: MA VỰC LÂU LAN - Trang 376

Chiếc tàu hỏa trên không này rốt cục từ đâu mọc ra đây? Những

người ngồi bên trong đã chết như thế nào? Vì sao nó lại rơi vào trạng
thái hoàn toàn tĩnh tại? Thời gian trong này có bị đông cứng hay không?
Nếu thứ đông cứng không phải thời gian thì chắc hẳn một điểm nào đấy
phải có vấn đề, tóm lại tình hình ở đây thực sự quá mức khác thường.

Thắng Hương Lân nhìn cảnh tượng dị thường bày ra trước mắt cũng

thấy vô cùng khiếp đảm, cô cố gắng khắc chế tâm lý hoảng sợ, nhắc Tư
Mã Khôi: “Nhìn ký hiệu thì có lẽ nó là chiếc máy bay Hải Âu C47 bay từ
Trùng Khánh đến Urumqi vào năm 1949, đường bay từ nam hướng sang
tây bắc, nhưng giữa đường lại đột ngột mất tích. Mãi mười năm sau, mới
có người phát hiện tàn tích của nó rơi ở rìa sa mạc Lopnor, tất cả hành
khách bên trong đều đã chết, không một người nào may mắn sống sót,
cũng chẳng ai hay biết vì sao nó lại đột ngột thay đổi đường bay sang
hướng chính nam.”

Tư Mã Khôi lờ mờ nhớ ra sự việc này, hình như đúng là thế thật,

trong đầu anh hiện lên một nghi vấn vô cùng kinh dị: “Phải chăng Triệu
Lão Biệt là một trong những hành khách đã đáp chuyến bay tử thần C47
hôm đó?”. Anh nhỏ giọng hỏi Thắng Hương Lân: “Vậy thì vì sao Tesla
không giải thích hiện tượng này trong nguyên lý chiếc hộp thời gian nhỉ?
Thời gian, cái thứ đó đừng nói đựng trong chiếc hộp, cho dù có nhốt nó
vào quan tài, thì nó cũng… không thể ngừng lại được mới đúng chứ?”

(1)

Chướng nhãn pháp: là thuật che mắt đối phương hoặc thay đổi

hướng nhìn của đối phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.