Chương 6.8: Bồn địa Turpan
Đội trưởng Lưu Giang Hà nói với ba người còn lại: nếu tín hiệu định
vị sóng ngắn mà lúc trước đội khảo cổ thu nhận được, đúng là đến từ tàu
ngầm Z-615 bị mất tích, rồi dần dần suy yếu, mãi đến cuối cùng lại hoàn
toàn biến mất, thì chắc chỉ tồn tại một khả năng, đó chính là con tàu
ngầm vẫn tiếp tục di chuyển dưới lòng đất và đi vào vũng mù nhiễu loạn
nào đó, cho nên tín hiệu sóng ngắn mới bị cách tuyệt hoàn toàn như vậy.
Hải ngọng vẫn chưa tin lắm: “Nơi này ngoài cát ra thì chỉ có mỗi hóa
thạch, tàu ngầm đâu phải sinh vật sống, nếu nó có rơi xuống đây thì cũng
bị vùi lấp đến nửa thân, làm gì có chuyện tiếp tục di chuyển được?”
Đội trưởng liên lạc cũng thấy chuyện này đúng là rất khó tin, ngay cả
bản thân anh cũng không thể tin được, rốt cục năng lực duy trì liên tục
ngoài khơi của tàu ngầm cấp Z chỉ là 11 ngàn hải lý, nó đã mất tích từ
năm 1953 đến nay, sao vẫn có thể tiếp tục hoạt động ở khu vực không có
nước được? Nhưng theo phân tích về mặt kỹ thuật, thì chỉ có khả năng
đó mới giải thích thông suốt tình hình hiện tại.
Thắng Hương Lân cảm thấy chỉ dựa vào đoạn mật mã Morse, cũng
không thể khẳng định đó chính là tàu ngầm Liên Xô bị mất tích. Không
động dưới lòng đất có biết bao hiện tượng dị thường quái lạ, bao nhiêu
tình huống đã xảy ra vượt qua khả năng lý giải của đội thám hiểm. Vả
lại, bản thân tín hiệu sóng ngắn dự đoán đến từ tàu ngầm Z-615, lai lịch
cũng rất không rõ ràng; đã không thể định vị, thì cũng rất khó truy tìm
nguồn gốc, khe sâu này không ổn để ở lại lâu, phải rời khỏi đây càng
nhanh càng tốt.
Tư Mã Khôi đứng bên không nói năng gì, anh kín đáo quan sát đội
trưởng liên lạc qua mặt nạ phòng độc, lúc này không thấy ánh mắt màu
xanh âm u đâu nữa, dường như nó chỉ thoáng xuất hiện trong chốc lát rồi
biến mất. Nhưng thị lực của Tư Mã Khôi là 2,0
, nên anh tự cho mình
không thể nhìn lầm, lòng nghĩ thầm: Lưu Giang Hà là quân nhân trong
đội khảo cổ, lai lịch địa vị rất rõ ràng, không có điểm gì đáng phải nghi