MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 157

Khi nãy, Tư Mã Khôi chỉ định đem mấy lời đao to búa lớn ra át thế, nhắc
nhở mọi người không nên ôm hi vọng hão huyền, phải làm tốt công tác
chuẩn bị để ứng phó với tình huống xấu nhất, nhưng nếu để anh giải
thích thế nào là định luật Murphy thì có lẽ anh cũng không thể giải thích
tỉ mỉ đến thế, chẳng ngờ Nhị Học Sinh cũng được đấy chứ, đúng là
không uổng công chúi mũi đọc sách suốt ngày.

Cao Tư Dương nghe xong thì căn dặn Hổ Tử: “Tư Mã Khôi nói đúng
đấy, em phải nghe lời anh ấy”.

Cậu dân binh Hổ Tử vẫn ương ngạnh: “Chị là chị em, em chỉ nghe lời
mình chị thôi”.

Cao Tư Dương mắng: “Nói lung tung! Chẳng lẽ lời của Trung ương
Đảng và Mao chủ tịch em cũng định không nghe nữa sao?”

Tư Mã Khôi thầm nghĩ: “Ranh con! Mới tí tuổi đầu mà cũng bày đặt tán
gái cơ đấy! Thằng nhãi ranh này tính tình ngang như cành bứa(2) , hành
sự lại lỗ mãng liều lĩnh, sớm muộn gì cũng tai họa giáng đầu thôi. Dù
sao những gì cần nói thì mình đều nói cả rồi; nói là việc của mình, còn
nghe hay không là việc của cậu ta, cậu ta tự đi mà lo liệu lấy.”

[2] Cây bứa: một loại cây to cùng họ với măng cụt, cành mọc xoè ngang,
quả màu vàng, quanh hạt có cùi ngọt ăn được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.