MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 156

Cậu dân binh Hổ Tử tức giận phừng phừng nói: “Có khùng mới tin lời
anh, chẳng lẽ mớ thùng phuy cũng là khoa học sao?”

Nhị Học Sinh giải thích với cậu ta: “Không phải mớ thùng phuy, mà là
Murphy, đó là một định luật về sự hỗn độn, cơ bản được chia làm ba
phần. Quỹ đạo phát triển và vận hành của sự vật là đa nguyên hóa, tồn tại
vô số loại tính khả năng, bất kể anh có tiên liệu mọi việc chu đáo đến
mức nào, nhưng đến khi nó xảy ra thì luôn xuất hiện những tình huống
bất ngờ ngoài dự tính, điều này gọi là kế hoạch không theo kịp sự biến
hóa, đó là câu tóm tắt hay nhất về định luật thứ nhất. Định luật thứ hai là
“sợ cái gì, sẽ xảy ra cái đó”, anh càng không mong muốn nó xảy ra thì
xác suất nó sẽ xảy ra càng cao. Tôi lấy ví dụ thế này, có lát bánh mì, một
mặt phết bơ, nhưng lại bất cẩn lỡ tay làm nó rơi xuống tấm thảm đắt tiền,
kì thực xác suất mặt phết bơ hay không phết bơ sẽ rơi xuống đất là tương
đương nhau, nhưng trên thực tế, bất kể lát bánh mỳ rơi bao nhiêu lần, thì
mặt phết bơ toàn bị úp xuống đất, bởi vì sự việc luôn luôn phát triển theo
chiều hướng mà chúng ta không mong đợi nhất, đây cũng chính là
nguyên lý Murphy – trọng lực số mệnh. Ngoài ra còn có định luật thứ
ba….”

Cậu dân binh Hổ Tử nhíu hai đầu mày, ngắt lời hỏi: “Chỉ bọn Nga ngố
mới ăn bánh mỳ phết bơ và thịt bò xào giá đỗ, chẳng lẽ anh cũng từng ăn
rồi à?”

Nhị Học Sinh sợ nói lỡ miệng, liền ngượng ngùng lắc đầu: “Tôi đã ăn
bao giờ đâu, vừa rồi chỉ là lấy ví dụ cho cậu dễ hiểu thôi mà…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.