MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 199

Tư Mã Khôi đánh nhau ở Miến Điện đã quen tay, thoạt nhìn là biết Nhị
Học Sinh không phải nòi cầm súng, lúc này có trách cứ cậu ta cũng vô
nghĩa, nên anh chỉ nói: “May mà khi nãy không cho cậu mang khẩu liên
thanh M-1887, nếu không bây giờ tôi đã xuống đất làm bạn với giun rồi.
Mắt mũi kèm nhèm thì làm ơn chụp cái vòng bảo hiểm lên đầu giùm tôi,
sau khi phát hiện mục tiêu, nhất định phải đếm một, hai, ba trước đã,
chưa đếm đến ba thì tuyệt đối không được bóp cò, nghe chưa hả?”.

Hải ngọng trêu chọc Tư Mã Khôi: “Thôi! Thôi! Đội ngũ chúng ta toàn là
quần chúng nhân dân với nhau cả ấy mà, cậu chết vào tay ai mà chẳng là
chết, dù sao cũng đâu lợi người ngoài”.

Tư Mã Khôi mắng: “Tiên sư Hải ngọng! Cái mồm cậu mà không toang
toác ra, thì vừa nãy ông đây cũng đâu đến nồi suýt thành ma mất đầu. Mà
cậu nhìn thấy cái mẹ gì vậy?

Hải ngọng trợn mắt: “Đúng là chó nhà cắn chủ! Tớ có lòng tốt mới
khuyên cậu mấy câu, thế mà cậu còn há miệng trách tớ. Tớ nhìn thấy cái
gì ấy à…. tớ vừa nhìn thấy cái gáy của mình đấy, sao hả?”

Thắng Hương Lân soi đèn quặng về phía lưng Hải ngọng, nhỏ giọng
nhắc nhở: “Đừng đấu võ mồm nữa! Quanh đây đúng là có thứ gì đó….”

Mọi người đổ dồn mắt về phía ánh đèn, thấy xung quanh có một phiến lá
to như cái giường, gân lá lừng lững như cánh tay. Trong đám lá khô và
các loại nấm kì dị đua nhau mọc trên lá, lờ mờ ẩn hiện một vật thể đen sì
sì, hao hao giống người, mà dường như lại không phải, nó cũng có mắt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.