MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 205

mãng xà, vả lại Nhị Học Sinh nói ngoẻo một cái là ngoẻo luôn, không
giống với tình trạng mà mọi người gặp phải lúc tại núi Dã Nhân ở Miến
Điện. Anh nói: “Tôi thấy rõ ràng có vật gì đen thùi lùi chui vào miệng
cậu ta, nhớ lúc ở Đông Bắc nơi đó có một loại côn trùng, gọi là rết nhà,
trông nó hơi giống rết núi nhưng nhỏ hơn, ban đêm, đợi người ngủ say là
chui vào tai ăn não, có lẽ con rết trong tượng ngọc đã chui vào bụng cậu
ta rồi, bây giờ phải lập tức cho cậu ta uống nước đái mèo, muốn mau lấy
được nước đái mèo thì phải chà xát gừng tươi vào tai nó mới được.”

Tư Mã Khôi nói, chỗ này kiếm đâu ra mèo? Huống hồ, luồng khí đen
trong tượng ngọc hình như có hình có chất hẳn hoi, mà lại có khả năng
xuyên ngũ quan, thông thất khiếu, nhìn không giống con rết, nhưng trong
khoảng thời gian ngắn sau khi dị vật chui vào cơ thể, mà kịp thời cấp
cứu, thì may ra còn giữ được mạng sống. Anh nhíu mày nghĩ cách, đoạn
chẳng nói chẳng rằng, kéo Nhị Học Sinh như kéo lê một con chó chết, đi
về khu vực có địa thế tương đối trũng.

Cao Tư Dương không kịp ngăn cản, đành nhặt ba lô vải buồm của Nhị
Học Sinh đánh rơi, nhanh chân đuổi theo phía sau.

Tư Mã Khôi thấy cây cổ thụ tán rợp trời trước mặt đan cài vào nhau,
mấy sợi dây leo thả mình từ thân cây xuống, liền bảo Thắng Hương Lân
soi đèn giúp, rồi anh và Hải ngọng lấy dây thừng treo ngược Nhị Học
Sinh lên, nút chặt tất cả cảc lỗ trên người, chỉ để hở miệng.

Cao Tư Dương thấy vậy, định chạy lại cởi dây thừng: “Ba người tổ thông
tin đã mất một, các anh còn định hanh hạ người ta tiếp nữa là xảy ra án
mạng đấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.