MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 346

từ ngoài động bò vào, nên rõ ràng không phải linh thể xuất hiện
trong sương mù.

Lúc này, anh thấy từ miệng gã thổ tặc thò ra một cánh tay,

dường như âm hồn trong cơ thể đang giãy giụa đòi ra, còn cả người
gã thì cứng đơ, trên mặt chỉ có hai con ngươi vẫn gian manh đảo
liên hồi. Cảnh tượng lúc này kinh dị như thể kim thiền thoát xác.
Tư Mã Khôi bất giác nhớ đến truyền kì “họa bì” của Bồ Tùng
Linh. Anh thầm nghĩ: “Chẳng lẽ âm hồn trong sương mù chui vào
trong cơ thể tên thổ tặc ư?”. Anh định quan sát kỹ hơn, nên quay
đèn quặng chiếu vào khuôn mặt gã, nhưng phía đó chỉ có bóng tối
đen ngòm, dường như vật thò ra từ trong miệng gã đã hút hết ánh
sáng.

Lúc này, đột nhiên anh nghe thấy một tiếng thét thất thanh, sau

đó màn khí đen tỏa ra mù mịt. Tư Mã Khôi thoắt cảm thấy khí lạnh
thổi thốc vào người, toàn thân nổi dựng da gà. Anh từng thân chinh
bách chiến ở Miến Điện, tuy biết rõ tình hình trước mắt rất nguy
hiểm, nhưng vẫn muốn chộp cơ hội này giải quyết tên giặc đất. Đột
nhiên, một ý nghĩ vụt lóe lên trong đầu, Tư Mã Khôi máy móc
dừng ngón tay đang chuẩn bị bóp cò, quay ngược cán súng, dùng
hết sức thọc mạnh đẩy Lão Xà trở lại động, sau đó tung người
tránh đám sương đen, rồi khi nhìn lại anh thấy trong động đạo đen
ngòm ngòm, không một bóng người.

Cao Tư Dương chạy lại đỡ Tư Mã Khôi dậy rồi hỏi: “Cơ hội

khi nãy tốt thế, sao anh không nổ súng?”

Thắng Hương Lân chạy lại, trả lời thay: “May mà Tư Mã Khôi

không nổ súng, nếu không bây giờ không phải chỉ một mình Lão
Xà mất mạng”.

Tư Mã Khôi nói: “Tôi nghĩ bí mật trong sương mù chính là ánh

sáng, may mà ông Khôi này tỉnh ngộ nhanh nếu không đã làm đá
lót đường cho tên giặc thối kia rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.