MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 3: ĐẠI THẦN NÔNG GIÁ - Trang 56

hơn, nên anh vội ngăn Hải ngọng lại, rồi cùng rút lui vào đường
hầm từ cánh cửa đá bên cạnh.

Bên trong địa cung chia thành nhiều tầng, kết cấu đại khái

tương đồng, mỗi nơi trong động thất đều chạm khắc một lượng lớn
bích họa, địa hình lại hao hao giống nhau, khiến người ta nảy sinh
ảo giác trùng lặp ảnh. Ba người không dám chậm trễ, nhân lúc bọn
bọ ăn xác chết vẫn chưa đuổi kịp, họ gắng hết sức hợp lực đẩy cửa
đá đóng kín lại.

Tư Mã Khôi kiểm tra các khe nứt giữa các bức tường một lượt,

rồi nói với Hải ngọng và Thắng Hương Lân: “Với độ dày của cánh
cửa đá này, thì chí ít trong vòng mấy chục phút nữa, đường hầm
này vẫn tạm coi khá là an toàn”.

Hải ngọng đối diện với thời khắc sinh tử, lại đâm ra trấn tĩnh

hơn rất nhiều, anh nắm chặt cuộn thuốc nổ trong tay nói: “Cùng
lắm là giật kíp chứ gì, chúng ta càng có dịp cùng nhau đi thăm các
chiến hữu cũ”.

Thắng Hương Lân xem xét vết thương của đội trưởng Lưu

Giang Hà, thấy anh chàng vẫn hôn mê bất tỉnh, môi khô nẻ, trán
nóng rực, nhưng lại nghệch miệng cười một cách kì quái, khiến cô
bất giác lo lắng, liền goi hai người lại xem sự thế thế nào.

Tư Mã Khôi cũng thấy kì lạ: “Thằng cu gà mờ này cười cái khỉ

gì thế không biết?”

Hải ngọng phân tích: “Chắc cu cậu mơ thấy được ăn dưa gang

ngọt lịm ở quê nhà đây mà, cũng có thể là thấy mình đang cầm
nắm cơm thơm phưng phức trong tay…”. Tư Mã Khôi thấy trên
mặt Lưu Giang Hà hắc khí nặng nề, anh chợt hiểu ra: “Thằng này
trúng khí độc trong quan tài rồi, phải cho cậu ta uống tiết vịt trắng
thì mới giữ được mạng”.

Hải ngọng than thở: “Tớ thấy sống chết có số, mỗi vật đều có

tạo hóa riêng của nó, thằng ranh này là quân nhân, mình thì mặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.