MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 207

gấp mấy lần, âm thanh vọng lại giữa hai vách đá tựa nước triều dâng, mãi
vẫn còn văng vẳng bên tai.

Tư Mã Khôi thấy Hải ngọng ra tay trước, dẫu biết cơ hội chưa chín muồi,
nhưng anh vẫn huýt sáo ra hiệu cho Thắng Hương Lân và Cao Tư Dương
nhất loạt xông lên.

Cao Tư Dương nhanh chóng vứt bó đuốc xuống hố, quầng lửa xé toang màn
đêm quánh đặc, giúp cả hội lờ mờ thấy Nấm mồ xanh đang nấp phía sau
đống xương khô.

Nhờ ánh đuốc, Tư Mã Khôi có thể nhìn rõ địa hình, ba chân bốn cẳng lao lên
trên thanh xà đá, bò vèo vèo xuống nhanh như gió cuốn chim bay, trong
nháy mắt đã xuống đến đáy hố.

Hải ngọng đỏ mắt, anh không kịp nạp thêm đạn đã vội xách súng săn rồi
trượt xuống vách đá, theo chân Tư Mã Khôi phóng đến nơi ẩn nấp của Nấm
mồ xanh.

Dưới hố, khắp nơi đều là xương vụn, hôi thối nhức mũi, mỗi bước ai người
họ giẫm lên đều phát ra tiếng lạo xạo dưới chân, lại gần mới thấy lẫn trong
đám xương người chất cao như núi có lẫn cả xương thú, nhiều bộ xương còn
dính cả máu thịt, dường như nó bị một hàm răng sắc nhọn gặm xé.

Tư Mã Khôi và Hải ngọng thầm kinh ngạc, lúc trước họ cứ ngỡ đây là một
hố tế lễ vừa sâu vừa rộng, là nơi người Bái Xà cổ đại dùng để giết mổ tuẫn
táng vật tế cho tấm bia đá, xương bên dưới đã tích tụ ở đó hàng mấy ngàn
năm, dẫu không vụn nát hóa cát bụi thì cũng đã chóng biến thành hóa thạch;
nhưng bây giờ xem ra cách đây chưa lâu, không ít bộ hài cốt có lẽ bị xé thịt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.