MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 253

Tư Mã Khôi không lần ra được manh mối, nhưng nếu muốn trốn thoát thì
chí ít họ cũng phải biết được thứ đang bị nhốt trong động đạo là sinh vật gì.

Thắng Hương Lân trầm ngâm suy nghĩ giây lát, rồi nói: “À, mọi người đã
nghe kể về truyền thuyết ‘núi Lan Khả’ bao giờ
chưa?”

hoatanhoano.wordpress.com

Hải ngọng và Cao Tư Dương chưa bao giờ nghe, liền hỏi: “Núi Lan Khả là
núi gì thế?”

Tư Mã Khôi thì biết sơ qua về truyền thuyết này, tương truyền ngọn núi ấy
từ thời cổ xưa đã là động phủ của Đạo giáo, đó là nơi ở của thần tiên. Vào
thời lưỡng Tấn, có một tiều phu hàng ngày lên núi đốn củi, một lần anh ta
vào trong núi sâu, tiện tay bổ rìu vào thân một cây cổ thụ, rồi ngồi xuống
nghỉ ngơi, uống nước suối, gặm mẩu lương khô mang theo, đột nhiên anh ta
phát hiện giữa những dãy núi trùng điệp ẩn hiện một ngôi nhà đá.

Anh tiều phu nọ không ngờ giữa chốn rừng sâu nước thẳm vẫn có người
sinh sống, lòng nghĩ thầm nếu có thể xin chén trà nóng để uống chẳng phải
tốt hơn uống nước suối lạnh buốt hay sao, thế là anh ta liền bước lại gần,
vừa nhìn vào ngôi nhà đá đã thấy bên trong có hai ông lão râu tóc bạc phơ
đang ngồi đánh cờ vây. Anh tiều phu cũng hiểu chút ít về cờ vây, bèn ngâm
một đoạn thơ, xin chén trà và mấy quả táo, rồi ngồi xổm xuống bên cạnh
xem thế cờ. Hai ông lão một người giữ quân đen, một người giữ quân trắng,
thế cờ biến hóa khôn lường, anh ta quan sát say sưa, quên cả thời gian, đến
khi ván cờ kết thúc mới nhớ ra mình phải nhanh chóng xuống núi về nhà
nhân lúc trời còn sáng. Thế là, anh ta vội vàng cáo từ, ra khỏi gian nhà bằng
đá, vừa nhìn cái rìu của mình trên thân cây thì thấy thân cây gỗ vốn xanh
tươi bỗng trở nên mục nát từ bao giờ, ngôi nhà đá trong núi cũng biến mất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.