MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 254

tự lúc nào, lòng nghĩ chắc mình vừa gặp tiên, ngặt nỗi lại lỡ mất cơ duyên,
nên đành tìm đường xuống núi, khi về đến nhà mới phát hiện bãi bể xưa,
nay đã hóa thành nương dâu, vật đổi sao dời, bao nhiêu triều đại đã thay cũ
đổi mới. Người tiều phu không ngờ thời gian chỉ đủ đánh một ván cờ trong
ngôi nhà bằng đá ở lòng núi lại bằng mấy chục năm tuế nguyệt dài đằng
đẵng ở bên ngoài, ngọn núi mà người tiều phu năm đó ngồi xem đánh cờ
được hậu thế gọi là “núi Lan Khả”

Tư Mã Khôi kể tóm tắt nội dung câu chuyện cho Hải ngọng và Cao Tư
Dương nghe, anh biết Thắng Hương Lân nhắc đến chuyện anh tiều phu vào
nhầm động tiên là ý muốn ám chỉ quỹ tích thời gian trong và ngoài ngôi nhà
đá không giống nhau, thời gian trôi chảy trong động đạo mà đội khảo cổ
đang bị nhốt ở đó giống như một hố xoáy khép kín, đến chết cũng không
thể thoát ra nổi, hoàn cảnh mọi người đang phải đối mặt lúc này chính là
như vậy.

Thắng Hương Lân nói, lý giải của Tư Mã Khôi cơ bản không hề sai, căn cứ
vào cảnh ngộ hiện tại của đội khảo cổ, có thể đưa ra giả thiết: Động không
đáy phía trong tấm bia là một kẽ hở thời gian, mọi người đi xuyên qua tấm
bia đá vào trong động đạo, bắt đầu từ thời điểm Tư Mã Khôi ném hộp thiếc
xuống đất, mọi người không ngừng trải qua những chuỗi sự kiện giống
nhau lặp lại hết lần này đến lần khác, những sự kiện này bị chìm sâu vào kẽ
hở thời gian.

Thời gian trong động không đáy giống như một hố nước xoáy tĩnh lặng
chảy xuống và không ngừng tuần hoàn, chỉ cần Nhị Học Sinh chết đi, mọi
thứ trong động đạo lập tức quay về xuất phát điểm, điều đó đồng nghĩa với
việc đội khảo cổ ở trong kẽ hở thời gian sẽ phải xoay chuyển theo vòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.